Lục Khương dùng ánh mắt đầy khó hiểu để nhìn Vĩ Thành. Trong đầu cậu lúc này chỉ toàn là những dấu chấm hỏi to đùng.
Vĩ Thành nhận thấy Lục Khương vẫn đứng yên tại chỗ thì liền cất cao giọng
nói tiếp: "Không phải cậu luôn gọi tôi là chồng à? Tôi nhờ cậu chút chuyện nhỏ như thế này mà cũng không được?"
"Được. Được." Lục Khương thật sự hết cách, cậu vừa nói vừa đưa tay lên bả vai của Vĩ Thành, sau đó xoa bóp vai anh theo bản năng.
Tề Sâm bị một màn này làm cho sững sờ. Rốt cuộc cái người vừa lườm cậu ít giây trước cùng cái người đang giở trò ấu trĩ với Lục Khương, liệu có phải là một không?
"Tề Sâm đúng chứ? Chúng ta vào thẳng vấn đề." Vĩ Thành lạnh giọng lên tiếng.
Tiếp đó, Vĩ Thành liền nói một mạch các yêu cầu về nội thất, tone màu và kiểu dáng. Rất nhanh, anh đã triển khai tất cả mọi thứ trong tầm khoảng chưa đến mười phút.
Xong việc, Vĩ Thành không kiên dè gì mà lên tiếng đuổi thẳng Tề Sâm: "Công việc đã xong. Phiền cậu về cho."
Tề Sâm tuy còn non trẻ nhưng vẫn có thể nghe rất rõ ý tứ trong lời nói của Vĩ Thành. Vậy nên cậu ta cũng không dây dưa nhiều lời nữa, cậu ta trực tiếp đứng dậy rồi nói: "Vậy tôi xin phép về trước." Lời này là để nói với Vĩ Thành.
Sau đó, Tề Sâm cũng không quên nói tạm biệt một tiếng với Lục Khương: "Tạm biệt. Lần sau gặp."
Lục Khương đang mải miết bóp vai cho Vĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3649118/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.