Sáng hôm sau
Lục Khương ngủ một giấc ngon lành đến tận sáng. Giường đệm êm ái nên giấc ngủ của cậu không bị bất cứ điều gì dáng đoạn.
Một giấc ngủ ngon và liền mạch đã khiến cho tâm trạng của Lục Khương trở nên vô cùng tốt.
Lục Khương như thường lệ, cậu vệ sinh cá nhân xong xuôi thì liền nhanh chóng xuống lầu ăn sáng.
Nào ngờ hôm nay bàn của phòng ăn hoàn toàn trống trơn, cậu lượn mắt một vòng cũng chẳng thấy gì.
Thấy vậy, Lục Khương bèn lên tiếng hỏi người hầu. Nào ngờ cậu còn chưa kịp cất lời thì người hầu đã lên tiếng nói trước: "Thưa thiếu phu nhân, thiếu gia gọi cậu lên phòng ăn sáng."
Lục Khương không rõ lí do tại sao phản diện lại làm như vậy. Nhưng cậu vẫn nhấc chân bước lên phòng của phản diện.
Ngay khi bước vào phòng, Lục Khương liền lên tiếng hỏi: "Anh có chuyện cần nói với tôi?"
Vĩ Thành nâng mắt nhìn Lục Khương, anh không trả lời cậu hỏi của cậu. Thay vào đó anh lại lên tiếng nói: "Cậu lại đây."
Lục Khương theo bản năng đi đến bàn ăn ngồi xuống đối diện với Vĩ Thành.
Sau đó, Lục Khương lại lên tiếng lặp lại câu hỏi ban nãy: "Anh có chuyện cần nói với tôi?"
Vĩ Thành vừa lắc đầu vừa trả lời: "Không."
Lục Khương nghe thế thì liền nhanh chóng thắc mắc hỏi lại: "Vậy anh gọi tôi lên đây để làm gì?"
"Ăn sáng." Vĩ Thành nhàn nhạt trả lời, anh nói chuyện rất ngắn gọn súc tích.
Lục Khương vừa bẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3646634/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.