Có lẽ là vì căn biệt thự này mới hoàn thành nên màu sơn còn rất mới.
Dọc đường đi, lối vào biệt thự được lát gạch đá hoa, hai bên trồng nhiều cây xanh. Những cái cây này được đặc biệt cắt tỉa, tạo thành những vòm cong uốn lượn.
Lục Khương bước chậm rãi, cậu đưa mắt ngắm nhìn toàn cảnh căn biệt thự ở đây.
"Thưa thiếu phu nhân, mời cậu đi lối này." Người hầu ở cửa kính cẩn chào hỏi Lục Khương.
"Vâng." Lục Khương lịch sử đáp lại một tiếng, sau đó cậu đi theo hướng mà người hầu chỉ.
Còn Vĩ Thành thì đang được người tài xế đẩy vào cửa.
Lục Khương bước từng bước lên lầu, sau đó theo chỉ dẫn của người hầu mà mở cửa bước vào phòng.
"Thiếu phu nhân, đây là phòng của cậu." Người hầu kính cẩn nói.
Lục Khương vừa gật đầu vừa hỏi: "Vậy Vĩ Thành sẽ ngủ ở phòng nào?"
"Thiếu gia ngủ ở phòng bên cạnh. Đây là lệnh của thiếu gia, mong thiếu phu nhân thông cảm." Người hầu rất có quy cũ mà cúi người trả lời.
Lục Khương gật đầu rồi đi vào phòng tắm rửa rồi ngủ. Thật sự thì sự việc ngày tối hôm nay đã khiến cậu rất mệt mỏi.
Có lẽ tạm thời Vĩ Thành sẽ không có suy nghĩ muốn tự tử nữa.
Nghĩ đến đây, Lục Khương vào phòng tắm rửa, sau đó ngả lưng lên chiếc giường êm ái. Ngay lập tức, cậu ngủ một giấc thẳng đến sáng hôm sau.
Hôm sau, Lục Khương mơ màng thức dậy, cậu vô thức nhìn trần nhà. Tại sao trần nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3646626/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.