Kì thi cuối học kì I kết thúc thì cũng bắt đầu vào mùa đông, trên đường đều là một màu trắng của tuyết phủ lên những tán cây và mặt đường. Sau kì thi nhà trường cho phép học sinh nghỉ ngơi hai ngày để giải toả căng thẳng, trong hai ngày đó cô đều ở lì trong phòng để hoàn thiện cái khăn quàng cổ. Cô muốn tự tay làm để tặng cho ba Mộc.
Có lúc Mộc Ý Vãn sắp ngủ ngục đi liền cố gắng nhéo bản thân để cho tỉnh táo rồi tiếp tục đan khăn. Thành phẩm của cô cuối cùng đã xong, cô gói lại rồi ghi thêm một thiệp mừng giáng sinh cho ba Mộc. Nhân lúc ông chưa về cô lẻn vào phòng tìm chỗ để quà lên. Cô loay hoay một hồi cũng đã tìm được lý tưởng là để lên kệ sách, khi ông bước vào liền có thể thấy. Cô thấy trên bàn ông có những sách lộn xộn nên đã giúp ông sắp xếp lại ngăn nắp. Đến khi cất sách lên kệ thì một tấm ảnh và một bức thư rơi xuống, cô không có ý định xem lén nên đã cất vào sách giúp ông.
Nhưng khi lật tấm ảnh lên thì Mộc Ý Vãn bất ngờ, người trong ảnh chẳng phải là mẹ của Tề Thanh sao? Người bên cạnh là ba của cô, hai người đều mặc trên người là bộ đồ kết hôn.
Lý trí của cô giống như có ai thôi thúc phải tìm hiểu về việc này nên đã mở bức thư ra xem, những dòng chữ đều đập vào mắt cô. Thứ cô không thể ngờ được lại là bà ấy chính là mẹ của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-muon-cung-toi-yeu-duong/3317353/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.