Mộc Ý Vãn phải lấy cớ rằng phải chăm sóc bạn cùng lớp đó, thấy ba Mộc không hỏi gì thêm cô mới an tâm thở phào nhẹ nhõm. Cô lúc này mới nhìn sang cửa kính, thấy toàn cảnh của thành phố bao phủ một bầu trời đen đầy sao. Cô rời khỏi người của cậu đi đến cửa kính quan sát kĩ hơn. Nhìn thấy cô nhóc của mình có vẻ thích thú ngắm cảnh như vậy cậu có chút ghen ghét, bước chân đến ôm cô từ phía sau.
Hình ảnh hai người ôm nhau phản chiếu qua cửa kính, cô bận tập trung ngắm cảnh nên không để ý, còn cậu thì vẫn nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu trong cửa kính kia. Những cơn thịnh nộ của buổi trưa đều chính thức bay sạch, cậu vùi đầu vào hõm cổ của cô, mùi hương trên người cô khiến cậu rất thoải mái dễ chịu.
Đang yên đang lành ngắm cảnh đột nhiên có một tiếng kêu làm phá vỡ không gian yên lặng của hai người. Mộc Ý Vãn hận không thể nào mà đập cửa kính rồi nhảy xuống ngay lập tức. Sau bụng coi lại kêu vào lúc này chứ mất mặt quá đi! Phó Lãng đưa tay sờ vào bụng của cô rồi hỏi:" Chưa ăn sao?"
Nếu không phải tại cậu thì cô đã yên vị ở nhà thường thức nồi lẩu thơm phức của dì Lệ nấu rồi, cô xấu hổ rồi gật gật đầu thừa nhận. Phó Lãng buông cô ra rồi đi đến bật công tắc đèn lên, vì không thể thích nghi với ánh sáng nên mắt cô hơi nhíu lại rồi từ từ mở mắt ra.
" Chờ tôi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-muon-cung-toi-yeu-duong/3317351/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.