Ngày thứ bảy tuần này là ngày mở khai trương tiệm hoa của dì Lệ, Mộc Ý Vãn và ba Mộc đều đến phụ một tay, những khách hàng đều kéo lần lượt đến ủng hộ. Dì Lệ thấy hai người nhiệt tình giúp đỡ như vậy, trong lòng rất hạnh phúc và cảm kích, thấy ba Mộc bưng bê nặng nề bà liền đến phụ một tay.
" Cái này để ở đây là được rồi!"
" Ừm."
Ba Mộc sắp xếp ở trong tiệm rồi đến sắp xếp ở ngoài, dì Lệ thì ngồi cắm hoa còn cô thì giúp dì tính tiền. Thấy khách đã bớt đi dì Lệ đi ra ngoài mua nước cho hai người, cô cùng ba Mộc ngồi ở ngoài thưởng thức phong cảnh đường xá, trước cửa hàng có một cây bóng mát bao phủ tạo cảm giác tươi mát giữa cái nắng.
" Nước của hai người đây!"
" Cảm ơn dì Lệ."
" Cảm ơn."
" Tôi mới nên nói lời cảm ơn với hai người chứ! làm phiền hai người như vậy. Hay là tối nay tôi nấu chút đồ ăn rồi chúng ta cùng dùng bữa! Vãn Vãn con muốn ăn món gì?"
" Vậy chúng ta ăn lẩu đi."
" Được chứ!"
Khung cảnh ba người cười nói vô cùng hạnh phúc, Tề Đông nhìn một màng này trong lòng ông có chút yên phần hơn, ông nghĩ nếu Trương Lý Duệ thấy được cảnh này có khi nào sẽ từ bỏ gia đình cũ này không nên ông đã chụp hình lại rồi bảo tài xế lái xe đi.
Đến buổi trưa, dì Lệ không muốn làm phiền thời gian nghỉ trưa của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-muon-cung-toi-yeu-duong/3317349/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.