Mộc Ý Vãn không nhìn bọn họ đấu vỏ mồm nữa mà tập trung vào sách tiếng anh, trước khi lên được Đại Học cô đã hoàn thiện được ngôn ngữ này cho nên tiếng anh cao trung không có gì khó với cô cả.
Không gian trong lớp đột nhiên im lặng, lúc này Cô Mẫn Tuệ người phụ trách dạy tiếng anh bước vào, Mộc Ý Vãn cảm thấy hình như không khí trong lớp đột nhiên giảm mạnh xuống, cô Mẫn Tuệ đưa ánh mắt nhìn một vòng cảm thấy không hài lòng liền lấy tay đẩy kính lên một chút, giọng chuẩn bị cất lên
" Tự giác đứng lên khi không hoàn thành bài tập của tôi!"
Chưa đầy một giây sau câu nói ấy, trong lớp có vài người đã đứng lên, mặt cũng không dám ngước lên nhìn thẳng người trên bục. Cô Mẫn Tuệ lập tức đưa ánh nhìn đến Mộc Ý Vãn, thấy Mộc Ý Vãn vẫn giương mắt nhìn thẳng không hề trốn tránh khiến cô có chút ngạc nhiên.
Lục Bối Bối bên cạnh âm thầm cầu phúc cho bạn thân của mình, khi nãy cô quên nhắc đến bài tập tiếng anh cho Vãn Vãn biết. Sợ Vãn Vãn lần này sẽ bị phạt như mấy lần trước, nhưng chờ mãi vẫn thấy Vãn Vãn ngồi một chỗ không nhúc nhích liền nhìn sang vở bài tập kia đã thấy nó hoàn thành từ khi nào rồi, cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
" Ồ hôm nay bạn học Mộc Ý Vãn đã hoàn thành bài tập của tôi rồi sao?"
Nghe được câu hỏi này Mộc Ý Vãn mới nhận ra trước kia chắc nguyên chủ thường xuyên bị phạt vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-muon-cung-toi-yeu-duong/3317323/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.