Bị hành thảm, Tịch Nhiên trở về phòng với bộ dạng quỷ cũng không dám nhìn. Cô trong tay cầm cuốn sách, chỉ tức không thể ngay lập tức tiễn đôi cẩu nam nữ kia xuống hoàng tuyền.
Tức nỗi cơn giận không thể khiến cô ướt thành khô, nên chỉ đành gác lại sự căm phẫn, đi tắm rửa chải chuốt lại một lượt.
Đến khi trở ra, cuốn sách đã khô hoàn toàn. Xem ra cuốn sách này có cơ chế tự bảo vệ.
Nhưng không vì vậy mà Tịch Nhiên vui vẻ, lần này may mắn gặp phải nước, nhưng lỡ đâu lần tới gặp phải lửa thì sao? Cuốn sách dẫu sao cũng là giấy, gặp thiên địch là lửa, không chừng sẽ cháy vụn. Chưa kể đến khả năng có người trực tiếp xé cuốn sách, nếu cô không bảo vệ cuốn sách chu toàn, không chừng sẽ trở thành Phương Thiết thứ hai.
Tịch Nhiên lau khô tóc, gió từ cửa luộc vào khiến cuốn sách mở tung, bên trong vẫn không có một chữ nào.
Cô quên mất không hỏi tình trạng vườn không nhà trống này của cuốn sách này với Phương Thiết, cuốn sách này sẽ không ghét cô mà bay mất chữ chứ?
Tịch Nhiên nhớ rất kỹ, cuốn sách từ khi nào trở nên như vậy.
“Chính lừ từ khi đụng phải cậu ta.” Ngân Thương Duệ ngồi trên ghế, anh ta hạ đôi mắt phượng sắc, đặt lên những trang giấy trắng đang hứng chọn những giọt nước từ trên mái tóc vừa mới gội của anh.
Cuốn sách rất nhanh chóng khô ráo, khiến Ngân Thương Duệ bỏ ngay cái suy nghĩ đây là một cuốn sách giả bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590376/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.