Nắng gắt đè lên đỉnh đầu, đàn người qua lại chen lấn chật hẹp lại đẩy Tịch Nhiên đến một con hẻm.
“Ông Trương, hôm nay có chuyện gì mà khiến bọn họ đổ xô đi như thế?”
“Hừ, một lũ mê tín thôi.”
“Mê tín?”
“Bọn họ đi xem bói đấy.”
“Nghe thú vị vậy.”
Tịch Nhiên cao hứng, liền muốn đi theo bọn họ xem có chuyện gì.
Nhưng ông Trương lại lắc đầu ngán ngẩm, ông không chỉ không tin còn coi việc này chỉ là trò lừa đảo.
“Chỉ là mấy lời lộng ngôn, toàn giả thần giả quỷ nói thôi có gì mà đi xem chứ. Tôi tưởng cô khác với bọn họ, không ngờ cũng mê tín dị đoan như vậy.”
Người thích náo nhiệt như Tịch Nhiên đương nhiên không để trong lòng. Cô không phải không đồng ý với ông Trương, chỉ là cô muốn xem xem, bọn người đoán trước tương lai này làm trò gì mà để cho lũ người kia tin tưởng như thế.
“Chỉ là tham quan thôi mà haha.”
Ông Trương bất lực bị cô kéo đi theo bầy người.
Không đi thì thôi, nhưng đi rồi mới biết sức hút của đám lừa đảo này lớn thế nào. Người già trẻ nhỏ phụ nữ có mang hay thậm chí là đàn ông mặc váy cũng xuất hiện. Bọn họ đều đang ánh mắt mong chờ về phía bậc thang dẫn tới cánh cửa kia, sau màn trúc khẽ bay kia chính là người mà bọn họ bây giờ đang cầu mong.
Tai nhỏ nhếch lên, cô thính tai lại nghe thêm một câu chuyện.
“Đông quá, không biết lần này đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590360/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.