Sau khi nhận được cuộc gọi của Trầm Hương, Lục Cẩm Du mưu đồ cuối cùng cũng trở về nhà với bộ dạng hết sức đáng thương. Tịch Nhiên đã lường trước được cô ả sẽ xuất hiện khi mình về nhà, nhưng lại chẳng có sự chuẩn bị gì, còn vô tư đi tắm.
Tịch Nhiên muốn dùng nước ấm thư giãn, lại bị rất nhiều chuyện trong đâu giày vò cho đầu lại càng thêm đau nhức.
Đặc biệt là những lời Thẩm Dạ Nhu đã nói.
Tịch Nhiên đã yêu Ngân Thương Duệ.
Cô không rõ là từ khi nào, nhưng chỉ cần nghĩ đến anh, con tim trong lồng ngực tự nhiên thảng thốt, rung động một cách kì lạ.
Nhưng có chắc rằng cô yêu anh ta không? Bởi trong mắt cô, người duy nhất cô thấy không phải Ngân Thương Duệ…
Nhìn những vết đỏ được nước ấm rửa không trôi, Tịch Nhiên vô tình lại nghĩ tới đêm qua chỉ gọi tên một người. Hình như cô không thật sự yêu Ngân Thương Duệ?
Tịch Nhiên mặc áo choàng tắm chỉ thắt nhẹ ở phần bụng áo rồi bước ra ngoài, toàn thân cô ngấm nước vẫn còn ướt, vừa quay đầu đã thấy Ngân Thương Duệ đã phát hiện ra món bảo vật không tên mà trước đó anh ta đưa cho Chu Nhiên.
Tịch Nhiên thấy anh cầm món đồ kia mà ngỡ như anh đang cầm hung khí, lại ấp úng như có hạt mắc ở cổ họng:
“An-anh! Sao anh lại vào đây? Có âm mưu gì?”
Ngân Thương Duệ mỉm cười tà mị, quay lưng lại cầm món đồ kia trêu đùa:
“Sao cô lại có thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590344/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.