Tưởng Tịch Diên nhìn về phía Tịch Nhiên, cô chợt có cảm giác hơi bất an.
Thẩm Dạ Niên tưởng mình nắm chắc cơ hội đề cử, tự hào ra mặt mà vẫn đứng đó trịnh thượng.
“Con gái tôi tính tình tuy có chút tùy ý, nhưng lại là người có khả năng nhất, tốt nghiệp bằng loại giỏi về ngành bất động sản, ít nhiều cũng sẽ có điểm đột phá hơn người. Tuy nó còn trẻ người non dạ, nhưng tôi kỳ vọng rất cao vào nó.”
Tịch Nhiên đứng cạnh Thẩm Dạ Nhu nãy giờ vẫn cho rằng mình vẫn đang vô hình, bây giờ bị đùn đẩy cho trách nhiệm thì lại ngơ ra bối rối. Ánh mắt của đám lão già kia nhìn cô đánh giá, dường như cũng không vừa ý.
“Chủ tịch không được đâu. Cô ấy còn quá trẻ để đảm đương một chức vị lớn như thế. Chưa kể còn là con gái… áp lực lớn như vậy cô ấy có chịu nổi không?”
Tịch Nhiên không nghe lọt tai, đã thẳng thừng mắng lại:
“Này, con gái thì thế nào? Các người có ý kiến gì với tôi? Nhưng tiếc thật các người cũng không thể nào giữ được lại vị chủ tịch cũ này đâu. Hay thôi để ông Niên lên làm chủ đi. Tôi thấy các người có vẻ thích ông ta lắm.”
Tịch Nhiên che miệng cười trông sắc thái biểu cảm khó nói lên lời của bọn họ, cô đứng quan sát lâu như thế, chẳng lẽ lại không nhìn ra bọn họ không thích Thẩm Dạ Niên đứng lên vị trí chủ tịch.
“Cháu tôi nói đúng đấy, tôi thật sự là người phù hợp nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590322/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.