Lục Cẩm Du sau khi trở lại xe, mặt nặng mày nhẹ ngồi bên cạnh Thẩm Dạ Nhu.
“Con lại tức chuyện gì đấy. Sao trông khó chịu như thế.”
“Lại là Lục Cẩm Du (Chu Nhiên),cô ta đúng là oan hồn bất tán, con cảm thấy rất khó chịu với cô ta.”
Thẩm Dạ Nhu không nói gì cả, chỉ ngồi bên cạnh nghe cô ta cay nghiệt miệt rủa.
“Cô ta ngoại trừ việc đeo bám Ngân Thương Duệ không thể làm được việc gì khác sao? Ha, cũng may bị hủy dung rồi, cô ta chắc chắn không thể dở trò câu giẫm nữa.”
Chỉ có một mình coi ta nói, coi ra cũng có chút nhàm chán.
“Sao mẹ không nói gì hết vậy?”
“Mẹ đang chờ con mắng hết.”
“Rồi mẹ không muốn nói gì sao?”
Lục Cẩm Du này muốn rủ Thẩm Dạ Nhu mắng chửi Chu Nhiên cùng mình. Nhưng có vẻ bà không muốn tham gia cùng.
“Mẹ có gì để nói chứ. Con đều mắng cả rồi.”
”Nhưng mà mẹ không có chút thái độ gì cả là sao?”
Lục Cẩm Du luôn nghĩ rằng Chu Nhiên và mẹ mình khi trước đều âm thầm mắng chửi cô ta sau lưng. Bởi cô ta và Lục Sương cũng như thế.
“Có đấy. Mẹ cảm thấy cô ta rất đáng thương. Có những chuyện mẹ không thể nói cho con biết…”
Không mắng chửi… chỉ đáng thương thôi sao? Không thể nào chuyện đó lại có thể.
“Chuyện không thể nói đó là Lục Cẩm Du là con riêng của ba? Nếu là chuyện này thì con biết rồi.”
Thẩm Dạ Nhu sốc ra mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590295/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.