Chẳng mấy hồi, Chu Nhiên đã trở lại như lời cô đã nói trước.
“Tôi quay lại rồi đây.”
“Anh… cô ta… cô ta đang làm cái trò gì ở đây vậy?”
Chu Nhiên chỉ tay lên người cô đang nói.
“Ý gì? Chẳng lẽ chỉ có một mình cô được ở trong phòng này sao? Tôi là giáo viên của cậu ta đó.”
Là một người phụ nữ trung niên, không phải Lục Cẩm Du.
Cô ta đã rời đi trước khi Tịch Nhiên kịp quay trở lại.
“Giáo viên?”
“Phải, tôi là người được bà chủ tin tưởng giao trọng trách đến để quản thúc cậu chủ đấy. Tôi ở đây không có gì lạ, trái lại là cô, vào phòng không gõ cửa còn ăn nói hỗn xược? Còn không mau cút ra ngoài, không thấy tôi và cậu chủ đang có việc à?”
Ngân Thương Duệ bình thường phách lối, bây giờ cũng yên tĩnh hẳn.
“Ra ngoài đi.”
Chu Nhiên cuối cùng vẫn bị đuổi ra ngoài. Nhưng cô lại không đi đâu cả, chỉ đứng ngoài cửa.
“Cậu chủ! Cậu vẫn chưa học hết mười cuốn sách bà chủ đem tới sao? Nếu cậu cứ tiếp tục giậm chân tại chỗ thì bà chủ sẽ có cách khác để dạy dỗ lại cậu đó!”
Phòng cách âm kém quá… Chu Nhiên đứng ngoài thứ gì nghe được đều nghe thấy cả.
“Cậu là người thừa kế duy nhất nhà họ Ngân, cậu đáng ra phải là người rõ nhất bản thân có trách nhiệm gì để cố gắng chứ? Nếu chỉ chút chuyện đó cũng không thể hoàn thành được, thì cậu so với đống củi khô vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590284/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.