Chu Nhiên tỉnh dậy trong tình trạng mệt mỏi không muốn cử động, đầu có chút đau vì hôm qua có lỡ uống một chút rượu.
Đêm qua làm loạn với Ngân Thương Duệ cũng rất nhiều, đến tờ mờ sáng cô mới có thể an giấc ngủ.
“Không cử động nổi.”
Cả cơ thể cô không thể cử động được. Gắng lắm mới miễn cưỡng ngồi lên được thành giường.
“Ngân Thương Duệ đâu rồi nhỉ?”
Trên đất chỉ còn quần áo của cô, Ngân Thương Duệ đã đi từ lâu rồi.
“Cái tên này đúng là, để mặc con gái người ta ở đây cũng không nói gì mà đi trước rồi.”
Chu Nhiên cũng không nghĩ rằng mình bị bỏ rơi, cho tới khi đứng trước biệt thự nhìn đồ đạc của mình đang nằm trong tay bà quản gia và đưa nó cho cô.
“Cô bị bà chủ sa thải rồi.”
“Cái gì?”
Không một lời giải thích, cô cứ thế mà bị đuổi ra khỏi nhà. Rất nhiều ánh mắt nhìn cô chê cười, chỉ duy nhất ánh mắt cô chờ Ngân Thương Duệ nhìn mình giải thích lại không thấy. Anh ta lựa chọn trốn tránh ư?
“Trở về nhà đi.”
Lục Cẩm Du khi này xuất hiện từ đằng sau cô sau từng ấy ngày không gặp mặt.
“Lục Cẩm Du?”
Nhưng sao lần này gặp lại, Chu Nhiên lại cảm thấy cô ta có chút gì đó thay đổi nhỉ?
“Cô đang làm gì ở đây?”
“Người ba yêu dấu đang nhớ cô lắm đấy.”
Chu Nhiên nhìn biểu cảm mờ ám của Lục Cẩm Du, không khỏi nghi ngờ.
“Cô là người khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590275/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.