Thịnh Gia Nam phớt lờ hắn, đi xuống cầu thang rồi đi ngang qua hắn. Một tay Giang Trì cầm hai chiếc vali, một tay cầm tay Thịnh Gia Nam.
"Tôi biết cậu định nói dối." Giang Trì cố ý thở dài: "Từ nhỏ tôi đã biết điều như vậy, cho cậu tất cả tiền lì xì."
"Giang Trì, nhanh lên." Ba Giang ngồi trong xe hét lên.
Chỉ sau vài bước, Giang Trì liền dính chặt lên người Thịnh Gia Nam. Khi nói chuyện, hắn gần như dán sát khuôn mặt của mình lên mặt Thịnh Gia Nam. Chỉ mới nhìn thôi mà ba Giang đã cảm thấy hơi phiền phức, ông ấy không biết Thịnh Gia Nam đã phải chịu đựng hắn như thế nào từ khi còn nhỏ, cậu thực sự không chê Giang Trì phiền phức à?
"Tôi nhớ lúc đó mẹ tôi đã đem lì xì của cậu cho mẹ cậu." Thịnh Gia Nam nói.
Sắc mặt Giang Trì lập tức suy sụp, nhìn chằm chằm Thịnh Gia Nam, tức giận nói: "Thịnh Nam Nam, tôi cho cậu mà, cậu đưa cho mẹ tôi làm gì?"
Thịnh Gia Nam không nói gì mà lên xe trước. Giang Trì cất vali vào cốp xe, vừa vào xe liền hỏi ba mình: "Ba, hồi nhỏ con đã để dành lì xì cho Nam Nam, nhưng hai người đã lấy hết rồi à?"
"Lấy tiền lì xì của anh làm gì." Ba Giang nói.
Giang Trì vừa thở phào nhẹ nhõm thì ba Giang lại tiếp tục nói: "Anh vừa gửi thì dì Thịnh đã gửi lại cho ba mẹ. Hồi anh còn nhỏ, việc gì cũng làm. Năm nào cũng phải làm phiền dì Thịnh của anh."
"..." Giang Trì tức đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-my-nam-benh-va-ve-si-truc-ma-cua-han/2433598/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.