Cô để Tiểu Vũ ngồi ngoài phòng một lát chờ cô thay đồ, tưởng đâu Tiểu Vũ đói nên muốn kiếm cô dẫn đi ăn hóa ra đã cùng Lục Mặc Vũ có hẹn, kêu cô là muốn rủ đi cùng.
Diệp Vi Nhã đối với hắn không có hảo cảm nhưng nhìn cách chăm sóc Tiểu Vũ cô ít nhiều cũng cảm thấy hắn phải là quá đáng ghét, tự nhiên cũng không khắt khe hay kiêng kị gì nhưng cô vẫn giữ khoảng cách an toàn sợ hắn khi không lại giở trò biến thái.
Ngoài trời lạnh buốt, từng hơi thở ra đều thấy rõ làn khói, cô đột nhiên hối hận ra ngoài, Lục Mặc Vũ đối với thời tiết chả bao giờ thấy có gì đáng ngại, mùa nào cũng như nhau không có gì đặc biệt, cô lại vô cùng có ý kiến với mùa đông, thứ nhất là lạnh thứ hai cũng là lạnh, nhưng cô không hẳn ghét mùa đông, bởi cô rất thích ngắm bông tuyết.
Tiểu Vũ nháo nhào có vẻ hiểu chuyện leo tọt vào ghế sau nhường cho cô ghế phụ, nhìn Lục Mặc Vũ lái xe đi mà một cách thản nhiên mạch lạc không nhịn được tò mò hỏi.
"Anh hình như rất thông thạo đường ở đây"
"Ừm, hầu như tháng hai nào anh cũng qua đây"
"Tại sao?"
"Mùa tuyết bên này rất giống với thời điểm em đưa tay ra đón lấy bông hoa tuyết đầu mùa"
"Tôi còn không nhớ có chuyện đó nữa"
Thành phố đó bây giờ mùa đông đến muộn hơn ngày trước, thậm chí có năm không có tuyết có lẽ là vì nhiều khu công nghiệp được dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-luc-tong-dung-lai-day/3311029/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.