"Nhã Nhã, con trai của chúng ta hình như sắp lên bảy rồi nhỉ"
Tám năm trước, sau khi rời khỏi biệt phủ Lục gia cô vẫn không ngừng kiên quyết muốn trở về, ngoài mặt thì nói là đang muốn bảo vệ cô dưới sự quan sát của Lục Đỉnh Chi nhưng thực thế là đang giam giữ một cách trắng trợn.
Cô thậm chí mỗi ngày đều đập phá đồ trong phòng, mặc kệ đồ bị đập có đắt đến bao nhiêu, dù bất cứ giá nào cũng phải rời khỏi nơi quỷ tha ma bắt này, một chút cũng không muốn cùng nam chủ có tâm tư gì.
Diệp Vi Nhã ôm đầu gối ngồi trên chiếc ghế Hiroshima lưng cao, mặc trên người bộ váy ngủ bằng lụa trắng, dáng người gầy guộc trông quá đỗi mỏng manh, mái tóc mượt mà được búi hờ lên cao chỉ còn những lọn tóc lưa thưa xả xuống cổ nhưng vẫn không thể che đi gáy cổ trắng trẻo tinh tế, ánh mặt trăng mờ nhạt chiếu rọi vào khuôn mặt, xinh đẹp diễm lệ đến động lòng người nhưng đôi mắt lại chứa chan những là bao nhiêu hiu quạnh.
Nửa tháng trôi qua, cô vẫn bị nhốt trong một căn phòng ngủ nhỏ, tất cả đồ đặc có để đập đã bị đập hết, không có điện thoại, không có máy tính, mỗi ngày chỉ có thể ngước đôi mắt bất lực nhìn ra thế giới bên ngoài qua cửa sổ kính, không lẽ, cô sẽ phải sống ở đây suốt đời ư?
'Cạch'
Căn phòng nãy giờ tĩnh mịch không một tiếng động đột nhiên lại phát ra tiếng cửa mở đưa cô thoát ra trong suy nghĩ miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-luc-tong-dung-lai-day/2789411/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.