Nhìn Tư Tử Phàm cùng với tài xế đang ra sức giúp đỡ mình, Trình Diệu Vi nói với hệ thống: “Xem ra anh ta cũng là một người chồng tốt.”
[Dù ở thế giới nào cũng vậy, không có bông tuyết nào trong sạch cả. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra mọi thứ không như bạn hằng tưởng tượng.]
Người tốt cũng có thể làm kẻ xấu và ngược lại, thứ duy nhất bất biến trên đời có lẽ không tồn tại. Tuy vậy, Trình Diệu Vi không cảm thấy lo sợ:
“Tôi không quan tâm Tư Tử Phàm có phải là người tốt hay không? Chỉ cần anh ta đối xử tốt với tôi, tôi sẽ đối xử tốt với anh ta.”
Quan điểm sống của cô luôn rất rõ ràng. Phàm là những gì mắt thấy, tai nghe, cảm nhận được cô sẽ khắc sâu trong lòng. Trời đã hết mưa từ lâu, điện thoại cũng được dịp đổ chuông thêm một lần nữa. Người gọi đến là kẻ mang khuôn mặt của em gái cô.
“Alo!”
“Trình Diệu Vi, cô đang ở đâu?”
“…”
Không thấy Trình Diệu Vi đáp lời, Trình Diệu Lan phỏng đoán: “Không phải cô tới bãi rác để tìm chứng cứ đấy chứ?”
“Thì đã sao?” Trình Diêu Vi lạnh lùng đáp lời. Nếu như Tư Tử Phàm tìm được cô thông qua định vị thì Trình Diệu Lan nắm bắt thông tin bằng cách mua chuộc người làm nhà họ Tư. Ở đó, cô ta đã cài không dưới một người làm tai mắt cho mình.
Sau khi đổi túi gấm để tìm ra chứng cứ, Trình Diệu Vi đã biết tình tiết của câu chuyện nên không hỏi ngược lại Trình Diệu Lan. Với cô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-vo-tong-tai/497168/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.