Lúc này, chủ tịch Park đang từ từ đi qua cửa, bước vào trong đại sảnh của tập đoàn Tư thị. Rất nhanh chóng, những mọi người chuẩn bị tâm thế để đón tiếp khách hàng. Ngay khi Trình Diệu Vi tuyên bố rằng mình có thể nói được tiếng Hàn, hết thảy mọi người có mặt ở đó đều tròn mắt kinh ngạc. Theo như họ được biết, vợ của chủ tịch vốn dĩ không được thông minh cho lắm, ngoài gương mặt xinh xắn ra hầu như không có tài năng gì đặc biệt. Vì vậy, ở trong công ty này, Trình Diệu Vi chưa một lần hỗ trợ công việc cho Tư Tử Phàm lần nào cả. Không biết cô đang tức giận nói bừa hay đã rèn luyện bản thân rồi. Nhìn người phụ nữ trước mặt, cảm nhận của họ về cô liền thay đổi. Khác xa với những tin đồn thất thiệt kia, Trình Diệu Vi tỏ ra là một người con gái sắc sảo, thông minh, khéo léo trong giao tiếp. Ban nãy, Tư Tử Phàm định giật lại điện thoại nhưng sau khi giơ tay ra thì lại thôi, để cho cô nói hết. Ban nãy, anh có nghe cô đối đáp với Trình Diệu Lan: “Trình Diệu Vi, cô có biết dự án kinh doanh này quan trọng như thế nào đối với công ty không? Những trò mèo cô hay dùng cô nghĩ đó là cách giao tiếp của người Hàn sao? Thật không biết trời cao đất dày là gì.” Không chịu thua, Trình Diệu Vi nhanh miệng đáp: “Trợ lý Trình, hơn ai hết, là vợ của Tử Phàm tôi hiểu chuyện làm ăn quan trọng với anh ấy như thế nào. Với lại, tôi không phải người tùy tiện đem lợi ích của mọi người ra đùa giỡn. Cô hiểu ý tôi chứ?” “Trình Diệu Vi?” Trình Diệu Lan hét lớn qua điện thoại. “Trợ lý Trình, cảm ơn cô đã có lòng tốt quan tâm đến vận mệnh của công ty. Cảm ơn cô rất nhiều, dù đã nghỉ việc nhưng vẫn còn nhớ tới chúng tôi.” Một lần nữa, cô nhắc lại cho mọi người nhớ, Trình Diệu Lan đã từ chức. Khi thông tin này truyền đến, nhân sự của công ty được một phen trợn tròn mắt: “Không phải tạm thời nghỉ ngơi mà là nghỉ việc.” Ai đó đã thốt lên như thế. Trong lúc dầu sôi lửa bỏng, không ai có cơ hội đều bàn tán chuyện về Trình Diệu Lan. Ngay khi thấy chủ tịch Park đang tiến về phía mình, khoảng cách ngày một thu hẹp dần, Tư Tử Phàm nói với cô: “Đi vào phòng làm việc chờ anh.” Tư Tử Phàm nghĩ vì cô ghen nên mới bốc đồng như thế. Nhưng không, Trình Diệu Vi đối mặt với anh nói: “Em có thể đón tiếp chủ tịch Park. Tài liệu chuyên môn công việc em chưa có thời gian xem qua, nhưng có thể dịch ngay được.” Mọi người lúc này đều há hốc mồm, miệng chữ A mắt chữ O. Không ngờ vợ của chủ tịch không phải những cô gái bình thường, là một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn. “Vậy thì để cô ấy thử trước đi.” Một người cổ đông trong công ty lên tiếng, kèm theo lý do: “Hiện tại, công ty chúng ta không có ai dịch được tiếng Hàn, với lại bây giờ cũng không có thời gian để đợi.” Tư Tử Phàm đang bối rối thì chủ tịch Park đã tới, mọi người bắt buộc phải chào hỏi, đón tiếp nồng nhiệt. Mặc dù trong thâm tâm mình, Tư Tử Phàm nghĩ Trình Diệu Vi bị điên rồi nhưng không còn cách nào khác, phải chấp nhận cho cô thử. Chủ tịch Park vừa tới, Trình Diệu Vi đã mỉm cười, chào một câu tiếng Hàn rất trôi chảy. Dù Tư Tử Phàm không học tiếng Hàn nhưng anh đã nghe nhiều, có thể hiểu được nội dung của nó. Xem ra, lời của cô nói không phải không có căn cứ, giọng điệu khá hay và cuốn hút. Sau những câu chào hỏi thông thường, Trình Diệu Vi bắt đầu thể hiện bản lĩnh của mình. Ban nãy, trong lúc vội vàng, cô chưa kịp bấm tắt nên cuộc gọi giữa Trình Diệu Lan với Tư Tử Phàm vẫn được duy trì. Trình Diệu Lan muốn biết, người xem mấy bộ phim truyền hình như Trình Diệu Vi có tài cán gì mà muốn thay thế cô. Chủ tịch Park vừa đi vừa trò chuyện với mọi người về cuộc sống, tiếp theo đó là công việc kinh doanh khi đã vào phòng họp. Trình Diệu Vi đứng bên cạnh, dịch không sót một chữ, bám sát tài liệu mà phía công ty đã chuẩn bị. Cô dịch quá hay, khiến tất cả mọi người đều choáng ngợp. Thấy mọi người tươi cười vui vẻ, cô tự đắc trong lòng: “Hệ thống không lừa mình. Ba chiếc túi gấm để đổi lại được một kỹ năng này, cũng xứng đáng lắm.” Từ xa xôi tới đây, Chủ tịch Park không biết Trình Diệu Vi là ai, mặc định cô là một phiên dịch viên xuất sắc. Ở bên cạnh, Tư Tử Phàm mặc dù không hiểu hết tiếng Hàn nhưng anh biết cô không phải đang nói nhảm, múa rìu qua mắt thợ. So với ngày xưa, Trình Diệu Vi của hiện tại đúng là khác xa một trời một vực. Người con gái ngốc nghếch, quê mùa trước đây đi đâu rồi? Sau khi mọi người đang thảo luận lại với phía công ty của mình, Trình Diệu Vi còn tranh thủ đặt nhà hàng chính thống món Hàn Quốc cho Chủ tịch Park. Cuộc trao đổi giữa hai bên đã diễn ra một lát thì Trình Diệu Lan xuất hiện, vội vã vào thang máy đi lên tổng công ty. “Ting… ting…” Thang máy dừng lại, Trình Diệu Lan xuất hiện. Thấy cửa phòng họp đã đóng, cô ta đi tới bàn của Mỹ Mỹ để hỏi chuyện, biết được Trình Diệu Vi đang giúp Tử Phàm đón tiếp đối tác ở bên trong
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]