Trong tòa nhà nghiên cứu số 1, tại phòng thí nghiệm của đội cảnh sát, bạn của Tư Tử Phàm đang làm việc tại đây. Anh ấy tên là Trần Khôi, mặc áo khoác màu trắng, đeo kính, biểu cảm vô cùng chăm chú khi làm thí nghiệm dựa trên mảnh thủy tinh mà Tư Tử Phàm đem tới.
“Kết quả sao rồi?”
Trần Khôi cẩn thận so sánh và đối chiếu dấu vân tay qua kính hiển vi, trầm tư nói: “Tôi sợ là có khi cậu đem nhầm vật chứng rồi.”
“Không phù hợp sao?” Tư Tử Phàm nghi ngại.
Tối hôm qua, sau khi để Trình Diệu Vi yên vị trên băng ghế sau, Tư Tử Phàm quay lại quầy bar xin số mảnh vỡ thủy tinh từ phía nhân viên quán bar. Với thẩm quyền của mình, anh cũng thuận lợi lấy được dấu vân tay của Trình Diệu Vi và Trình Diệu Lan thông qua dữ liệu cá nhân. Tiếp đó, anh đem chúng đến nhờ bạn của mình để xem ai là người gây ra vết thương cho Trình Diệu Lan, từ đó làm sáng tỏ mọi chuyện.
Sau một hồi cẩn thận kiểm tra, Trần Khôn đi đến kết luận: “Tử Phàm, cậu nhầm rồi, không có dấu vân tay của cả hai người họ trên đống thủy tinh này!”
Nghe vậy, Tư Tử Phàm rơi vào trầm tư, mơ hồ nghĩ tới việc Trình Diệu Lan đã nhanh tay hơn anh, đem vứt đi số mảnh thủy tinh tại quán bar hôm qua. Về phía Trình Diệu Vi, cô cùng anh rời khỏi đó nên không thể là người đem bỏ đi số mảnh vỡ ấy.
***
Song song với đó, tại phòng khách của nhà họ Tư, Trình Diệu Vi nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-vo-tong-tai/497150/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.