Không thể chống lại ý định của anh, Trình Diệu Vi thay đồ xong liền tới tìm Tư Tử Phàm. Lúc này, cô thấy anh đã thay một bộ quần áo ngủ ở nhà, màu xám nhạt. Không hẹn mà gặp, hai người cùng thay một bộ quần áo, nhìn chẳng khác nào là đồ đôi.
Trình Diệu Vi ngồi xuống ghế sofa, Tư Tử Phàm đem hộp thuốc đến bên cạnh cô. Rất thành thục, anh vén tóc mái cô sang một bên, lau vết thương rồi bắt đầu khử trùng. Cử chỉ của Tư Tử Phàm vô cùng thành thục, ân cần, dù thuốc khiến vết thương cô hơi đau nhưng trong lòng lại thấy vô cùng ấm áp. Hóa ra anh ta cũng làm được những việc như thế này, không phải hoàn toàn là máu lạnh, cô nghĩ.
Kết thúc quá trình xử lý vết thương, Tư Tử Phàm căn dặn cô: “Không có được sự cho phép của tôi, cô không được rời khỏi biệt thư này dù chỉ là một bước.”
Ngay khi anh ra lệnh, Trình Diệu Vi lại cảm thấy vô cùng hối hận vì đã nghĩ tốt cho anh cách đây vài giây.
Trời vừa sáng, bà nội đã thức dậy, thong thả dắt chó đi dạo trong khu vườn của mình. Thoáng chốc, một chiếc xe màu đen xuất hiện khiến bà chăm chú nhìn, đưa chó cho người hầu cột lại, lòng thầm đoàn là mấy đứa con đến thăm. Tuy nhiên, người xuất hiện là kẻ không mời mà tới.
“Chào bà!”
Mới sáng sớm, Lâm Thu Hiền đã xuất hiện, dùng giọng điệu ngọt ngào để thưa chuyện với bà nội. Theo sau đó, Trình Diệu Lan cũng có mặt.
Khẽ nhíu mày, nhìn kỹ một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-vo-tong-tai/497145/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.