“Mình đã nói rồi mà! Chú nhỏ nhất định sẽ đưa cậu cùng đi tham dự tiệc cuối năm!” Bách Lý Hồng đang ngồi đong đưa trên xích đu ở ngoài vườn trước của biệt thự hào hứng nói. 
Dĩnh Dĩnh thờ ơ, “Ừ! Cậu đã đoán đúng rồi đó!” 
Có lẽ thấy Dĩnh Dĩnh nét mặt ủ rũ cho nên Bách Lý Hồng đã đứng dậy tiến tới bên cạnh cô ngồi xuống nói tiếp: 
“Từ khi nào mà cậu đã bắt đầu yêu hoa thương cỏ thế này? Từ sáng đến giờ cứ ngồi đây tỉa lá cho hoa hồng! Cậu nhìn xem lá đã bị cậu tỉa trụi hết rồi!” 
Dĩnh Dĩnh nghe vậy liền liếc xéo Bách Lý Hồng một cái đáp: “Cậu! Không hiểu được đâu.” Sau đó bỏ lại Bách Lý Hồng đi thẳng vào nhà. 
Bách Lý Hồng ở phía sau vẫn không chịu buông tha với giọng nói lớn: “Cắt sạch lá của hoa hồng là một nghệ thuật sao? Tại sao mình lại không hiểu chứ!” 
Dĩnh Dĩnh vẫn tiếp tục bước vào nhà, mặc kệ Bách Lý Hồng đang cố tình châm chọc. 
Cầm điện thoại trên tay nhìn thời gian, cuối cùng ngày mai cô vẫn phải cùng Bách Lý Vũ đi đến đó sao? 
Dĩnh Dĩnh bất lực nằm xuống giường, cảm giác như buông xui tất cả, cô suy nghĩ tình tiết trong truyện đã phát triển theo chiều hướng khác mất rồi, cô đã không còn kiểm soát được mạch truyện và cũng như dự đoán được sẽ xảy ra tình huống nào tiếp theo nữa rồi. 
Theo như trong truyện đã viết thì lúc này Bách Lý Vũ và Từ Mộng Khiết đã mờ ám qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-nu-phu-so-tan/2451175/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.