Buổi sáng ngày thứ hai của năm mới, ngoài trời không có tuyết rơi. Mới vừa có một cơn mưa đi ngang qua thành phố D. Người ta thường nói sau cơn mưa trời sẽ lại sáng nhưng ở đây sau cơn mưa trời vẫn âm u, đen tối. 
Không khí trong phòng giường như có chút se lạnh. Những giọt nước mưa li ti vẫn còn dính trên tấm kính ở phòng khách, từng giọt từng giọt chảy xuống rất đều. 
Dĩnh Dĩnh đang thoải mái nằm trên sofa, cô tiện tay lấy most điều khiển chỉnh nhiệt độ trong phòng cao lên, sau đó từ từ thưởng thức tách cà phê nóng hổi, từ hướng nằm của cô có thể ngắm nhìn thành phố D này từ trên cao. 
Đêm hôm qua Bách Lý Vũ và cô vẫn ngủ chung giường, nhưng anh ta không làm gì cô cả. Từ miệng của Tư Vũ Dĩnh Dĩnh cũng xác thực được là anh ta bị chuốc thuốc kích dục nên mới hành động bại hoại như vậy. 
Kỳ thực cơ thể này cũng không phải của cô, chỉ có linh hồn mới là của cô cho nên Dĩnh Dĩnh cũng không la lối om xòm gì nữa, coi như là món quà dành cho nguyên chủ, tại vì ước nguyện khi còn sống của nguyên chủ là được gần gũi với Bách Lý Vũ theo nghĩa đen. 
Đang trầm tư suy nghĩ miên man, bỗng Bách Lý Vũ từ phòng ngủ đi ra lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của cô. 
“Thay đồ đi, chúng ta đi ngoài.” 
Dĩnh Dĩnh không thèm động, tư thế nằm của cô vẫn không đổi, lạnh nhạt hỏi lại: “Đi đâu?” 
Nhìn bộ dạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-nu-phu-so-tan/2451152/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.