Tới lúc đêm hôm khuya khoắt, sau khi Sở Hòa bừng tỉnh khỏi giấc mộng, nàng đều muốn tự tát mình hai cái!
Suốt đêm đó lại bị A Cửu quấn lấy “da thịt thân cận”, Sở Hòa không hề ngủ ngon. Ánh mặt trời vừa mới hé lên, nàng liếc nhìn thiếu niên quần áo bất chỉnh vẫn còn đang ngủ say, tay chân nhẹ nhàng bò dậy khỏi giường, xỏ giày xuống đất, xách quần áo của mình lên.
“Nàng làm cái gì đó?”
Thân thể Sở Hòa cứng đờ. Quay đầu lại nhìn, thiếu niên tóc bạc phủ kín hơn nửa chiếc giường đã dùng tay chống người ngồi dậy.
Vạt áo mở rộng, n.g.ự.c hắn lộ ra, thân thể đường cong săn chắc xinh đẹp cứ vậy thoải mái hào phóng phô bày cho nàng xem xét.
Hắn vừa tỉnh giấc, còn ngái ngủ. Đôi mắt đỏ như m.á.u che phủ một tầng mưa bụi, không chớp mắt chăm chú nhìn hướng nàng.
Kể từ sự kiện “cãi nhau” đêm qua, hắn nhìn nàng dường như càng thêm khẩn trương hơn.
Sở Hòa cảm thấy mình không thể chột dạ, thẳng thắn eo lưng, thoải mái hào phóng mặc quần áo, tự nhiên trả lời: “Ta đói bụng, ta muốn đi ăn sáng.”
A Cửu từ trong chăn bước ra: “Ta cũng đi.”
Sở Hòa ngạc nhiên: “Trước kia chàng không phải đều ngủ đến mặt trời lên cao sao? Dậy sớm vậy làm gì?”
A Cửu đội một đầu tóc dài hỗn độn, trên đầu một cọng lông trắng ngốc nghếch lung lay, u uẩn nói: “Nhìn xem bên cạnh nàng có thể hay không xuất hiện một người họ Tống.”
Sở Hòa nghẹn ở cổ họng, rốt cuộc là thẹn trong lòng, nàng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/5015985/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.