Sở Hòa tiến đến trước mặt A Cửu, đầu khẽ nghiêng. Một sợi tóc đen nhánh theo bờ vai nàng chảy xuống, dừng lại ngay nơi đầu ngón tay tái nhợt của hắn, ngứa ngáy lạ thường.
“A Cửu tốt bụng như vậy, về sau khẳng định còn sẽ có càng nhiều, càng nhiều bằng hữu nữa! Bất luận đi đến nơi nào, đều có thể náo nhiệt lên!”
Nàng cong đôi mắt, tạo nên ánh sáng lấp lánh li ti. Khóe môi nhếch lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, tôn lên đôi lúm đồng tiền nhạt nhạt trên gương mặt, ngọt ngào quá mức!
Sắc mặt A Cửu giật mình, trong phút chốc đầu óc trống rỗng, không biết phải phản ứng thế nào.
Sở Hòa từ trước đến nay luôn biết cách nói lời đúng trường hợp. Nàng hướng về phía những người khác, nói thêm: “A Cửu tính tình nhút nhát hướng nội, không biết ăn nói, nhưng tâm địa chàng là thuần khiết lương thiện nhất. Có thể kết bạn cùng mọi người, chúng ta cũng vô cùng mừng rỡ!”
Chu Hàm đã từng chứng kiến ý chí sát phạt ngập trời, đáng sợ của A Cửu, giờ nhìn lại Sở Hòa. Cuối cùng, hắn quyết định không nói ra sự việc ngày hôm đó.
Sở Hòa có ý nghĩa đặc biệt với A Cửu. Có nàng ở đó, A Cửu sẽ không trở thành một thanh đao mất đi lý trí. Nếu nàng muốn vì A Cửu mà kết thêm thiện duyên, làm A Cửu có thêm ràng buộc sâu sắc với trần thế, vậy cớ sao lại phải ngăn cản? Tô Linh Tê ngồi trên bàn gần đó, liên tục liếc nhìn A Cửu và Sở Hòa.
Quạ Đen hỏi: “Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/5015979/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.