Sở Hòa hôm nay khoác lên mình thân y phục màu xanh lục, chất tơ lụa nhẹ tênh như sương khói. Viền cổ áo được thêu dệt tỉ mỉ những đóa phong lan li ti, tà váy cũng điểm xuyết hoa văn phong lan, đường may tinh xảo tựa cánh bướm sắp bay. Mỗi bước nàng đi, làn váy khẽ phất trên mặt đất, tựa hồ có ánh lưu ly (ánh sáng lấp lánh, quý giá) xuyên qua giữa các nếp áo.
Mái tóc đen nhánh cài một chiếc kim thoa điểm thúybnạm đá quý lấp lánh, chuỗi ngọc nhỏ treo ở đầu trâm theo mỗi lần nàng xoay mình mà rung rinh khẽ động, toát ra khí chất cao quý bức người.
Bởi vậy, không lấy làm lạ khi người nữ t.ử cùng đường kia, giữa biết bao người vây xem, ánh mắt đầu tiên đã tìm đến Sở Hòa mà cầu cứu. Rốt cuộc, nàng vừa nhìn đã rõ là thiên kim tiểu thư của nhà quyền quý.
Nữ t.ử kia mặt lộ vẻ bi ai thống thiết, thốt lên: “Xin cô nương rủ lòng cứu giúp cho tiện thiếp!”
Chợt, tên nam nhân xông tới, nắm chặt cánh tay nữ tử, cưỡng ép lôi kéo nàng toan bỏ đi: “Ngươi nên cam chịu số mệnh đi! Đến Xuân Hương Lâu có gì không tốt? Chỉ bằng dung nhan của ngươi, chắc chắn sẽ được ngồi trên đài cao tiếp khách. Đến lúc đó, bao nhiêu kẻ vung vàng tiêu bạc vì ngươi, rượu ngon thịt béo, thiếu thốn thứ gì?”
“Không! Ta thà c.h.ế.t chứ không chịu đến Xuân Hương Lâu!” Nữ t.ử khẩn cầu đưa mắt nhìn Sở Hòa, “Xin cô nương ra tay nghĩa hiệp!”
Nữ t.ử mặc áo vải thô này, tuy ăn mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/4909073/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.