Kịch liệt động tĩnh khiến Tống Thính Tuyết tìm tới, trong tay hắn bất ngờ xuất hiện một thanh trường kiếm, lao tới đ.á.n.h úp vào những bóng người đang vật lộn.
Nhìn kỹ, những người đó đều là nữ nhân với sắc mặt trắng bệch, tròng mắt xám trắng. Các nàng bị dây đằng quấn quanh, thân thể cứng đờ nhưng vẫn di chuyển linh hoạt, màu da tái nhợt, t.ử khí nặng nề, rõ ràng đã là những xác không hồn.
Cảnh tượng càng thêm rùng rợn khi nhìn thấy n.g.ự.c các nàng đều dính m.á.u đã khô, đen sẫm, đọng lại từ lâu, tạo thành một vệt m.á.u đậm.
Sở Hòa đuổi theo A Cửu, nhưng không thấy A Cửu đâu, chỉ thấy một nữ thi bị dây đằng quấn chặt, ngồi xổm trên đất, tay che mặt, thét chói tai:
“A Cửu! A Cửu! Có quỷ!”
Chỉ một chút sau, nữ thi bị đá ra ngoài, văng vào vách đá, nhưng dây đằng vẫn siết chặt, kéo thân thể nàng quay trở lại. Tiếng sáo ngắn du dương vang lên, xen lẫn những động tĩnh mơ hồ của loài bò sát ẩn náu xung quanh.
Nữ thi cách Sở Hòa chỉ ba bước nhưng không thể tiến gần hơn, như thể bị một lực vô hình ngăn lại. Nhìn kỹ, từng sợi dây mảnh khó thấy vẫn quấn lấy tứ chi nàng, khiến nàng hoàn toàn bất lực.
Sở Hòa vẫn ngồi xổm, che mặt, bịt tai, dường như tin rằng chỉ cần không nhìn thấy, mọi thứ đáng sợ sẽ không xuất hiện.
Bỗng nhiên, một tiếng cười nhẹ vang lên:
“Lúc trước nàng có thể nhặt chi tàn, cõng người tàn khuyết hành tẩu giữa biển máu, sao giờ lại sợ hãi như vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/4880512/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.