🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngô Dao vẫn nhớ rất rõ mối thù khi bị Trần Trì đuổi về và không cho bà ở lại lâu với Diệp Ninh Quân. Hôm nay, bà đã bí mật nhắn tin cho con dâu của mình sẽ cùng cô đi du lịch, bỏ mặt hai cha con họ Trần bọn họ.

Dựa theo kế hoạch của Ngô Dao, cả hai nhanh chóng thu dọn hành lý đến sân bay, trong lòng Diệp Ninh Quân vẫn có chút sợ hãi, nếu Trần Trì biết được cô trốn đi mà không thông báo e rằng sau khi bị bắt cô sợ bản thân sẽ không xuống giường được mất. Nhưng nhìn đến vẻ mặt hào hứng của mẹ chồng cô đành chiều theo bà, dù sao tận hưởng trước đi đã. Đã lâu cô không được đi xa thế này, lúc nào Trần Trì cũng bắt cô ở bên cạnh, đi xa cũng phải báo cáo chặt chẽ.

Bay suốt bốn tiếng đồng hồ cũng đến nơi, hai mẹ con dắt nhau đến khách sạn đã đặt trước. Phòng của cô là hướng ra biển vô cùng đẹp, có thể ngắm mặt trời mọc cũng có thể ngắm hoàng hôn. Hai người thu dọn xong liền xuống tìm cái gì đó lót bụng để tối nay dư sức mà đi dạo phố.

Tại tập đoàn Trần Thị, trong phòng họp với bầu không khí đầy căng thẳng, ai nấy cũng đều toát hồ môi, người đang đứng thuyết trình kia cũng run rẩy liên tục đưa tay lau mồ hôi trên trán. Trần Trì nhìn vào tư liệu trên tay, mày nhíu chặt hơn, gương mặt toát lên dòng chữ " muốn sống chớ lại gần". Ngay lúc này, di động trong túi đột nhiên vang lên, cứu vãng được không gian căng thẳng này.

" Thiếu gia, vợ của ngài bỏ trốn theo phu nhân rồi ạ!"

Thế nhưng chưa được bao lâu, gương mặt của Trần Trì lại càng đen hơn, mọi người trong cuộc họp âm thầm nuốt nước bọt, cầu mong nạn kiếp này nhanh chóng biến mất. Trần Trì tắt điện thoại, nhìn chằm chằm vào người đang thuyết trình khiến hắn không rét mà run.

" Làm lại."

Hai từ cũng đủ cho hắn thoát được kiếp nạn này, Trần Trì không nói lời nào liền bảo tan họp. Đôi chân dài bước ra ngoài, trợ lý bên cạnh thấy nét mặt sếp mình không được vui, hắn lấy hết can đảm lên tiếng." Trần Tổng, ngài muốn đi đâu? Tôi đưa ngài đi."

"Hủy bỏ lịch trình sắp tới, những tài liệu quan trọng thì gửi qua mail cho tôi."

" Ngài định không đến tập đoàn nữa sao?"

" Tôi bận đi bắt người."

" Hả? Bắt ai?"



Trần Trì dứt câu thì đã không thấy đâu bỏ lại trợ lý đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì? Hắn nhớ ra chiều nay có việc quan trọng là kí hợp đồng với đối tác lớn, khó khăn lắm hắn mới thuyết phục được với bên đó mà bây giờ lại kêu hắn hủy, hắn khóc không ra nước mắt, bất lực quay về chỗ của mình.

Trần Hạp đang đi câu cá với bạn của mình nhận được tin của Trần Trì liền gấp gáp bỏ cả cây cần câu đắt tiền kia, chạy một mạch ra xe lái đi.

"Ông ấy chạy đi đâu mà nhanh vậy?"

" Bỏ cả cây cần câu luôn này."

Hai người đàn ông không nói nhiều với nhau, gấp gáp soạn một chút đồ liền chạy đến sân bay.

Ngô Dao và Diệp Ninh Quân thoải mái khi không bị hai người đàn ông họ Trần quấy rầy, hai người tha hồ đi chơi mua sắm, còn mua rất nhiều. Khi được nạp năng lượng nên khoảng chừng tối hai người mới về khách sạn của mình. Diệp Ninh Quân để ý đến bể bơi xa hoa của khách sạn, cô lại không cầm lòng được mà ngỏ ý với bà đi bơi.

Nguyên ngày hai người la cà bên ngoài, Ngô Dao mất sức liền từ chối, cô đành đi bơi một mình.

Nếu không có Trần Trì ở đây, thì Diệp Ninh Quân tha hồ mặc bikini thoải mái khi đi bơi, sau sự kiện rớt xuống hồ bơi cô liền bảo Trần Trì khi có thời gian dạy cô bơi nên bây giờ cô vô cùng yêu thích bộ môn bơi lội này. Lúc cô đến cũng không có người, cô không ngần ngại cởi bỏ áo choàng của mình, thân hình quyền rũ lộ ra trong dòng nước.

Ngô Dao vào phòng của mình, bà còn chưa bật đèn thì đã bị một bóng đen phía trước hù cho doạ sợ, bà vội bật đèn lên. Tức khắc bà muốn chạy ra bên ngoài nhưng động tác của bà không nhanh bằng người đàn ông phía sau, thấy không còn đường lui bà liền dùng giọng bực tức trách móc.

" Sao anh lại ở đây?"

" Bà xã nhẫn tâm bỏ anh đi du lịch với con dâu mình sao?"

"Khoan đã, anh ở đây chẳng lẽ thằng nhóc đó cũng đến."



" Phải, hai cha con anh cùng đến bắt người."

"Không được em phải nói với con bé một tiếng."

" Bà xã, em nên lo cho thân mình thì hơn."

Trong lòng Ngô Dao đành cầu phúc cho Diệp Ninh Quân, bà đang tính toán tìm cách thoát thân nhưng Trần Hạp lại không cho bà cơ hội, tuy hai người tuổi tác không nhỏ nhưng Ngô Dao vẫn sở hữu làn da mịn màng và sức lực của Trần Hạp là thứ khiến bà phải e ngại nhất, đêm nay bà không thoát được rồi.

Có lẽ vì buổi chiều vận động quá nhiều nên Diệp Ninh Quân bơi một chút đã thấy mệt, cô lên bờ nhanh chóng quay về phòng của mình. Bước vào phòng cô không bật đèn mà đi thẳng vào phòng tắm để tắm gội một lần nữa nên chẳng thể thấy một bóng đen với cặp mắt hồ ly theo dõi từng bước của cô.

Diệp Ninh Quân đang đứng dưới vòi sen, đột nhiên phía sau có một thân thể cường tráng áp lên lưng khiến cô hốt hoảng muốn quay người lại nhìn xem là kẻ nào, nào ngờ người phía sau giữ ôm chặt cô, đôi tay hư hỏng một bên dày vò đôi thỏ trắng một bên thì mò xuống dưới bụng trêu đùa. Bên tai bỗng nghe được giọng nói quen thuộc khiến cô rùng mình.

" Bà xã, em dám trốn anh đi chơi, phải phạt!"

" Ân.Trần Trì! Em không dám."

" Gọi anh là gì? Hửm?"

"Um...O.Ông.xã.tha.cho.a.em."

" Muộn rồi, cục cưng!"

Một đêm đó hai người bỏ trốn đi chơi đều chung số phận là không xuống giường được. Sang ngày thứ ba mới đi ra khỏi phòng được, hai mẹ con nhìn nhau tự nhủ sẽ không dùng kế hoạch này nữa. Kế hoạch này thất bại hoàn toàn, còn hại bản thân thê thảm như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.