Diệp Ninh Quân tỉnh dậy, mở mắt ra nhìn trần nhà còn có đèn phòng vô cùng sang trọng, cô nhớ bản thân ngủ thiếp đi trong lòng Trần Trì, cô hốt hoảng ngồi bật dậy vội đưa tay sờ người mình, cũng may quần áo còn trên người, cô thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Ninh Quân bước xuống giường đi chân trần ra ngoài phòng, cô chẳng thấy bóng dáng cậu đâu cả. Đi đến phòng khách, bất chợt có một vòng tay ôm cô phía sau, ngửi được mùi hương bạc hà quen thuộc, cô không nhìn cũng đoán được là cậu.
" Trần Trì."
" Tìm tôi sao?"
" Ừm, cậu không đưa tớ về kí túc xá."
" Ở đây một đêm, ngày mai tôi gọi người giúp cậu đưa hành lý đến ký túc xá, tan học là có thể ở."
" Cảm ơn cậu."
" Trả ơn bằng nụ hôn đi."
" Cậu vô sĩ."
Trần Trì cảm nhận được cô đang dần mở lòng với cậu, không còn sợ cậu nữa làm cho tâm trạng cậu vô cùng hạnh phúc, cậu buông cô ra nắm tay cô kéo đến phòng ăn.
" Ăn tối thôi!"
Trần Trì cảm thấy bây giờ giống như giấc mơ của mình vậy, cùng cô trải qua từng ngày. Dùng bữa xong, vì cảm thấy ngại nên cô xung phong rửa bát, cậu cũng chẳng từ chối mà cho cô làm. Cậu khoanh tay lại nhìn cô từ đằng sau, hình ảnh trước mắt chẳng khác gì một cô vợ nhỏ giỏi giang.
Đợi một chút Diệp Ninh Quân đã rửa xong, cậu đi vào phòng lấy bộ váy chuẩn bị trước đưa cho cô, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-hoc-ba-de-y-den-toi/3681381/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.