Giọng ông cố chắc chắn: "Chúng nó sẽ làm theo, nếu không muốn mất hết danh dự thì phải nghe lời!"
Mặt Dương Gia Nghi và La Mẫn xanh mét. Nghe họ nói gì này. Đây là tiếng người sao?
Một đám đàn ông muốn huỷ hoại cuộc đời của con gái người ta để đạt tới mục đích. Quá ư là hèn hạ!
Hơn nữa, hai người dám khẳng định, nếu để bọn họ được như ý thì chuyện vẫn không thể dừng lại ở đây được.
La Mẫn và Dương Gia Nghi nhìn nhau, Hoàng Văn Đông cũng không đứng yên được. Trong lòng mọi người đều rất lo lắng.
Ngay lúc này, cánh cửa căn nhà đột ngột được mở ra. Ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào khiến hai người đứng trước cửa như bị bao phủ bởi bóng tối, không thể nhìn rõ. Cả đám sợ hết hồn, tim như ngừng đập, cơ thể cứng còng, cứ ngỡ bọn hồng binh quay trở lại.
Một tiếng rưỡi sau, đám người dắt nhau đi ra cửa chính. Đội trưởng Hoàng Phúc đi đầu, tiếp theo là Hoàng Văn Đông, cuối cùng là La Mẫn và Dương Gia Nghi.
Thiếu nữ để ý, tuy căn nhà này nằm chung vách với chỗ làm việc của Cách Uỷ Hội, nhưng cửa của nó lại hướng về phía khác. Từ nơi này đi ra ngoài thì không sợ đám người bên kia để ý đến.
Cô lại liếc nhẹ chiếc áo khoác cũ kỹ đã phai màu của đội trưởng. Bên trong nó được may một cái túi to. Lúc nãy cô thấy rõ ông ấy đã lấy một thứ ở trên vách tường bỏ vào. Mắt thiếu nữ loé lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/3732942/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.