Dương Gia Nghi nghe đến đây định chen vào thì phía sau có người la lớn: "Đội trưởng tới."
Cô học theo người khác, dắt Gia Linh và Gia Ngọc nép qua một bên, chừa đường cho đội trưởng vào trong.
Chỉ ít phút sau, thím Lan tỉnh lại. Đội trưởng giải tán mọi người. Người phụ nữ lạ mặt kia cũng chớp lấy thời cơ mà chuồn mất.
"Trong sọt có gì mà nặng vậy?" Có người lên tiếng hỏi.
Dương Gia Nghi quay đầu, chưa kịp trả lời thì thấy bà ta thò tay định giở nắp sọt. Cô cau mày, nắm chặt lấy cái tay đang giở trò.
"Bác làm gì đó?"
Bà ta trề môi: "Coi một chút cũng không được."
Dương Gia Nghi nhìn gương mặt này là nhớ liền, lần trước bà ta cố dẫn heo rừng để hại thím Lan, trong lòng biết rõ đây không phải là người lương thiện.
Cô thả tay bà ta ra, định dắt hai em về nhà. Nhưng mà, nhiều khi cây muốn lặng mà gió lại chẳng muốn ngừng. Chỉ thấy người phụ nữ này liếc xéo cô, rồi nhìn sang Gia Linh Gia Ngọc: "Hai đứa nhỏ này là ai đây?"
Dương Gia Nghi không muốn trả lời, dắt hai em rời khỏi đám đông.
Bà ta không hài lòng, tiếp tục lớn tiếng hỏi: "Ê, hỏi mày đó! Điếc hả?"
Vừa nói, bà ta vừa giơ tay định bắt lấy vai của cô, nhưng bị cô tránh thoát. Cô gái nhỏ thấy bà ta dây dưa hoài thì bực: "Bà là ai?"
"Tao hỏi mày trước mà, con gái con lứa gì mà không có chút lễ phép nào hết vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/3386948/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.