Dương Gia Nghi đang định bảo hai em chờ một chút thì thấy La Mẫn lục lọi một chút, rồi từ sọt tre lấy ra hai cái bánh bao được gói cẩn thận trong lớp giấy dầu, còn nóng hổi.
"Một đứa một cái." Cô ấy nói rồi đưa sang.
Gia Linh Gia Ngọc nhìn chị mình. Dương Gia Nghi gật đầu, sờ vào túi áo lấy tiền và phiếu đưa lại.
La Mẫn lắc đầu. "Không cần, nếu không có cô thì chúng tôi đã xảy ra chuyện rồi."
Dương Gia Nghi không thu tay về: "Chuyện nào ra chuyện đó." Cái bánh bao lớn như vậy, trong có nhiều nhân, giá chắc chắn đắt. Đam Mỹ Sắc
"Xem như quà gặp mặt." Đoạn, cô ấy cười, nói giỡn: "Tôi có cho cô đâu, tôi cho hai em mà, hai em ấy đói lã rồi."
Nếu cô ấy nói như vậy rồi, Dương Gia Nghi liền bỏ tiền lại vào túi, bởi nếu khăng khăng trả tiền thì có vẻ quá không biết điều.
Ấn tượng của cô về nữ chính cũng rõ ràng hơn rất nhiều. Xem ta cô ấy không phải là người keo kiệt. Nghĩ vậy, Dương Gia Nghi nhìn hai em gật đầu.
"Cảm ơn chị đi."
"Dạ em cảm ơn chị."
"A!"
Gia Linh Gia Ngọc đồng thanh.
Xe bò chạy không nhanh, lắc lư hướng về phía trước. Gió lạnh thổi vào mặt khiến làn da trông trắng hơn thường ngày.
Dương Gia Nghi rùng mình. Mùa Đông đã đến rất gần rồi.
Cả nhóm vừa ngồi vừa cảm nhận cái lạnh đầu đông như vậy gần cả tiếng đồng hồ. Cuối cùng thì cây cầu đá bắc qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/3377705/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.