Sau khi nhận vé, bốn người bước vội lên xe. Thời này mà, nếu không nhanh chân thì sẽ không giành được chỗ ngồi. Cả quãng đường dài mà đứng thì sẽ rất mệt mỏi.
Bấy giờ, cách thời gian xe lăn bánh còn mười phút, hành khách chỉ lưa thưa vài người, ghế trống rất nhiều.
Đây là loại xe chở khách kiểu cũ. Hai bên là hai dãy ghế, mỗi hàng hai chiếc, đường đi ở giữa rất rộng.
Dương Gia Nghi sợ Gia Linh ngồi gần cửa sổ không an toàn nên cô ngồi vào ghế trong, đặt Gia Ngọc ngồi trong lòng mình, để Gia Linh ngồi bên cạnh. Hành lí thì nhét dưới chân, vừa không chiếm chỗ, lại dễ trông nom. Riêng Dương Hữu Đức thì chọn hàng ghế khác mà ngồi.
Hôm qua cô không có tâm trạng nên không quan sát kỹ, giờ mới thấy chiếc xe này đã rất cũ rồi, chỗ nào chỗ nấy đều đầy rỉ xét. Có thể tưởng tượng đến lúc lăn bánh, nó sẽ vang lên từng tiếng kẽo kẹt ục ịch như sắp rơi ra từng mảnh vậy.
Gia Ngọc còn buồn ngủ, Dương Gia Nghi để nhóc ngồi lên đùi mình tiếp tục ngủ. Quay sang trông Gia Linh, cô bé phấn khích lắm, cái đầu nhỏ xoay qua xoay lại liên tục để nhìn mọi thứ. Dường như tất cả những gì xung quanh đều rất lạ lẫm.
Qua một lát, tài xế và người bán vé lên xe. Chiếc xe chậm rãi chạy về phía trước.
Con đường uốn lượn, hành khách lên rồi xuống. Người đi tay không, người xách đủ đồ. Có tiếng gà và vịt cãi nhau chí choé, tiếng người xôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/3374867/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.