🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lần này cũng không đợi Dương Gia Nghi nói gì thì Thái Hồng Loan đã cười lạnh: "Nói hay quá sao bản thân không đổi chỗ cho cô ta đi, ép buộc người khác làm gì?"



Một đao chí mạng.



Gã thiếu niên lập tức lúng túng, sợ mình bị bắt đổi chỗ nên ngồi lên giường, không dám nhìn thiếu nữ kia.



Dương Gia Nghi cúi đầu xuống, nén cười. Thái Hồng Cảnh có chút bất đắc dĩ: "Hồng Loan, được rồi."



Thái Hồng Loan bĩu môi, không phục lắm nhưng không mở miệng nói nữa.



Đứng nãy giờ lại không thấy ai giúp mình, thiếu nữ đành cắn răng mà leo lên giường trên. Ở phía mà người khác không thấy được, ánh mắt cô ta trở nên càng trở nên âm u.



Toa tàu trở về với bình tĩnh.



Dương Gia Nghi không để ý đến bọn họ, cô xách theo bọc hành lý của mình đi tìm thức ăn cho bữa sáng.



Không ăn sáng thì rất bất lợi cho dạ dày.



Dương Gia Nghi cẩn thận đảo quanh vài vòng, đi muốn gãy cặp chân mới tìm được chỗ bán bánh bao không nhân duy nhất trên con tàu này.



Ai bảo cô lại chẳng có phiếu thịt chứ?







Dương Gia Nghi thở dài ở trong lòng, quyết tâm phải thay đổi hiện trạng mới được. Không nói đến một vạn hay một ngàn, ít nhất trong người cũng có một trăm đồng nha.



Ba cái bánh bao trị giá ba đồng, cộng thêm phiếu gạo ba lạng.



Dương Gia Nghi gói ăn trước một cái, hai cái còn lại được cô gói cẩn thận bỏ vào trong rương.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/2920487/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuyên Sách: Hệ Thống Buộc Ta Phải Viết Văn
Chương 6: Nghèo còn mắc cái eo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.