La Tiểu Vi thấy Dương Gia Nghi không để ý mình thì nhích lại gần, giọng ngọt ngào: "Em ơi..."
Trời ơi, nghe mà nổi hết da gà.
Dương Gia Nghi khó hiểu nhìn cô ả: "Chuyện gì vậy ạ?"
La Tiểu Vi ngượng ngùng: "Người lúc nãy là ai của em vậy?"
Dương Gia Nghi ngẩn ra, rồi chợt hiểu. Cô cười cười, trả lời La Tiểu Vi cũng là để những người đang vểnh lổ tai nghe được: "Chú ấy là chú họ em."
Không đợi La Tiểu Vi hỏi nữa, cô nói tiếp: "Chú ấy có gia đình rồi ạ, thím cũng vừa mới mang thai, họ hạnh phúc lắm."
Nụ cười trên gương mặt của La Tiểu Vi như bị đóng băng tại chỗ. Cô ả háy Dương Gia Nghi một cái rồi lạnh giọng: "Ai muốn hỏi cái này!"
Nói xong thì ngoe nguẩy bỏ đi sang một bên. Dương Gia Nghi trợn trắng, cô ả biểu hiện rõ như vậy mà, ai không hiểu nha.
Đoạn, cô tiếp tục vùi đầu vào việc.
Hết ngày, Dương Gia Nghi cảm thấy cơ thể đau nhức dữ dội. Cô về tới nhà, thím Lan đã nấu cơm xong.
Sau khi rửa bát, Dương Gia Nghi trèo lên giường nằm ngay đơ. Thân mình cô mệt mỏi rã rời, đầu óc không suy nghĩ gì được.
Cô nghỉ ngơi trong chốc lát rồi lại vào phòng làm việc để làm nhiệm vụ. Đến khi chịu hết nổi thì mới lăn ra ngủ.
Mỗi ngày lặp đi lặp lại như thế, Dương Gia Nghi dần quen thuộc với công việc. Cơ tay cơ chân không còn mỏi như ngày đầu nữa.
Cả thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/2920453/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.