Cái chăn này vừa lớn, bông nhiều, mà lớp vải may vỏ cũng là loại cực tốt. Giá một trăm ba là quá hợp lý rồi. Theo quy định của chợ đen, mua đồ vật mà không có phiếu thì phải thêm vào hai mươi phần trăm giá gốc.
Thím Lan là người biết nhìn hàng, vừa nghe giá cả hợp lý bèn muốn đánh nhanh rút gọn.
"Có màu đỏ không?" Thím có chút chờ mong hỏi.
Dương Gia Nghi gật nhẹ: "Dạ có, màu đỏ, màu xanh dương đậm và màu đen ạ." Cô đã chọn màu xanh lục rồi nên không nêu ra.
Mắt thím Lan loé lên: "Không chỉ có một cái?"
Dương Gia Nghi cười tủm tỉm: "Thím muốn mua mấy cái?"
Thím Lan thấy vẻ mặt này của cô thì hiểu rồi. Thím bật cười, nhỏ giọng: "Vậy mua dùm thím hai cái, một cái màu đỏ và một cái màu xanh dương."
Một cái đưa cho cô dâu mới làm của hồi môn, cái còn lại thím để mà dùng. Chiếc chăn cũ ở nhà đã không còn sử dụng được nữa. Dù được giữ gìn rất kỹ nhưng năm tháng dài lâu, phần bông bên trong vừa cứng vừa vón cục lại. Sẵn tiện có con đường thì mua luôn một thể.
Tuy không cần phiếu thì giá đắt hơn tận hai phần mười, nhưng bây giờ có phiếu có tiền còn không mua được đấy. Cơ hội này đúng là rất hiếm hoi.
Vả lại, thím Lan nghĩ, ban ngày ban mặt thì Gia Nghi chắc chắn không phải mua chăn từ chợ đen. Thường chợ đen chỉ mở vào ban đêm thôi. Như vậy chắc là con bé quen biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/2920420/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.