🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thím Lan đã đỡ hơn rồi, chân cũng được bác sĩ băng bó nên tinh thần khá tốt. Đội trưởng lại hỏi thím: "Có cần gọi cho thằng Quân không?"



Thằng Quân được nhắc đến ở đây là Hoàng Bách Quân, con trai duy nhất của thím Lan.



Thím lắc đầu: "Dạ không cần, bác đừng gọi."



Giờ gọi chẳng có ích gì, chỉ làm thằng nhỏ lo lắng hơn mà thôi, nó đã đủ vất vả rồi.



Đội trưởng thấy thím kiên quyết như vậy đành nghe theo.



Phòng bệnh có sáu bảy cái giường, đều trống, trên giường chỉ có một cái đệm rơm mỏng, còn lại thứ gì cũng chẳng có. Vợ đội trưởng vỗ đùi: "Tôi quên mất, phải về để lấy đồ đạc. Mọi người ở đây nhé!"







Đoạn, bà nhanh chóng chạy theo đội trưởng.



Dương Gia Nghi và cháu dâu đội trưởng nhìn nhau, nhất thời không biết nói gì.



Tuy cô đã đến thôn Hoàng Gia được gần một tháng, nhưng mỗi khi làm việc đều làm riêng một khu vực, tách biệt với những thôn dân còn lại. Bởi vậy, dù đã đến đây một thời gian nhưng cô chỉ quen được thím Lan và đội trưởng.



Đối với con dâu nhà đội trưởng, Dương Gia Nghi chỉ biết sơ sơ.



Vợ chồng đội trưởng có tổng cộng một trai một gái. Người con trai lớn đang ở trong quân đội, người con gái út chuẩn bị lấy chồng. Đời cháu thì có mỗi đứa cháu đích tôn, năm nay hai tuổi.



Ngồi nói chuyện một lát mới biết, con dâu nhà đội trưởng tên là Lý Hương, năm nay hai mươi mốt.



Hai người chưa kịp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-he-thong-buoc-ta-phai-viet-van/2920406/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuyên Sách: Hệ Thống Buộc Ta Phải Viết Văn
Chương 42: Lê Thuỳ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.