Hiểu lầm này, xét đến cùng, vẫn là do cả hai quá kín đáo, không hoàn toàn thổ lộ tâm ý với nhau.
Rõ ràng họ không phải người vụng về, nhưng khi đối diện với tình cảm lại cố tình trở nên trì độn.
Tống Trừ Nhiên cảm thán, khi còn ở hiện đại, nàng đã đọc vô số tiểu thuyết, giờ xuyên vào sách, thường không có việc gì thì đọc thoại bản tiêu khiển.
Những câu chuyện về việc hiểu lầm do thiếu giao tiếp nàng đã đọc quá nhiều, kết quả chính mình lại phạm vào lỗi tương tự.
Trong khi nàng thầm than, không chú ý Thịnh Kỳ đã chậm rãi tiến gần. Theo bản năng nàng lui về phía sau, khi nhận ra thì đã bị Thịnh Kỳ đè lên giường.
Ánh nến chập chờn, chiếu bóng hai người lên màn, mờ mờ ảo ảo.
Thịnh Kỳ nắm lấy tay nàng đang khẩn trương không biết đặt đâu, rồi dùng ngón tay từ từ xen vào kẽ ngón út của nàng, từng ngón một, cuối cùng đan c.h.ặ.t t.a.y nàng.
“Tống Trừ Nhiên, lúc trước người dây dưa với ta là ngươi, điều này ngươi phải nhớ cả đời.”
Thịnh Kỳ nghiêm túc nhìn vào mắt nàng, từng câu từng chữ rõ ràng, mang theo chút uy hiếp.
Như sợ nàng vẫn không hiểu, Thịnh Kỳ lại cực kỳ nghiêm túc nhìn nàng, trịnh trọng nói: “Ta thích ngươi.”
Tâm tư của hắn rõ ràng như vậy...
Tống Trừ Nhiên chớp chớp đôi mắt, sau một lúc lâu mới xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/3628007/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.