“Ta nằm mơ thấy nhiều thứ, trực tiếp đi tìm điện hạ nói, điện hạ sao có thể tin? Cho nên chỉ phải mượn cớ, một ác mộng không tốt và hạ hạ thiêm không tốt chắc chắn sẽ làm điện hạ coi trọng hơn việc ta nói ra những điều đó.”
Lời này có lý, không gượng ép. Nếu lúc trước Tống Trừ Nhiên chỉ chạy đến và nói ra những điều đó, Thịnh Kỳ có lẽ sẽ không để ý, chỉ cho là nữ hài tử gặp ác nên bị dọa sợ mà nói những lời lung tung.
Thịnh Kỳ không lập tức đáp lại, suy tư một lúc lâu, uống hết ly trà, mới chậm rãi nhìn thẳng vào mắt nàng: “Ngươi còn có điều gì giấu ta không? Thay vì chờ ta hỏi từng cái một, không bằng nói hết ra một lần, miễn cho ta nhiều lần phải cảm thán về những việc làm của ngươi.”
Hắn nói với giọng điệu thật là mỉa mai, Tống Trừ Nhiên theo bản năng nắm chặt tay, nhưng người đuối lý không thể phát hỏa, liền cười mỉm, chủ động rót trà cho Thịnh Kỳ.
“Đã không có rồi, ta cùng điện hạ mới gặp vài lần, sao có thể nhiều lần lừa điện hạ được?”
Nàng lấy lòng đưa chén trà cho Thịnh Kỳ, nhưng Thịnh Kỳ không để ý, hừ lạnh một tiếng rồi ra khỏi phòng, hướng tới tịnh phòng.
Dù chưa nói rõ, nhưng hiển nhiên là Thịnh Kỳ đã không muốn so đo, nhìn bóng dáng Thịnh Kỳ dần biến mất ở cửa sổ, nàng cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
~Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/3627946/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.