Chương 44
**“Nếu ta lừa ngươi, ngươi có thể không trách ta chứ?”**
Rơi xuống nước, Tống Trừ Nhiên mơ hồ nghe thấy tiếng Vinh Cẩm gào thét đến tê tâm liệt phế, nhưng nàng không kịp đáp lại, tai đã bị nước sông lấp kín, chặn hết mọi âm thanh.
Nước sông lạnh giá đến thấu xương, xen lẫn những mảnh băng vỡ.
Toàn thân nàng ngâm trong nước, cảm giác lạnh lẽo thấm vào xương cốt, trái tim đập điên cuồng vì lạnh, tứ chi cũng cứng lại.
Bản năng sinh tồn thúc đẩy nàng phải động đậy. Tống Trừ Nhiên liều mạng quạt tay, cố gắng nổi lên mặt nước.
Nàng thở hổn hển, cố bám lên băng, nhưng mặt băng quá giòn, chỉ cần dùng lực, băng lại vỡ ra.
Nếu không thể leo lên băng, nàng chỉ có thể phá băng một đường đến bờ, để người kéo lên. Nếu không, nàng sẽ có nguy cơ c.h.ế.t đuối hoặc đông c.h.ế.t trong nước.
Nghĩ vậy, nàng nhanh chóng giơ tay, dùng hết sức đập vào băng, thậm chí dùng cả nửa người trên để phá băng.
Da bị đông cứng, vụn băng cắt qua mu bàn tay và cánh tay, để lại những vết máu. Khi sức lực gần cạn kiệt, nàng cuối cùng cũng phá vỡ lớp băng.
Tống Trừ Nhiên cắn môi, cố gắng khắc chế bản năng run rẩy của cơ thể. Nàng không có thời gian thở dốc, cũng không để ý đến đau đớn, nỗ lực bơi về phía bờ.
“Ngự Vệ Tư đâu mau tới!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/3627929/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.