Nửa mơ nửa tỉnh, nàng bị tiếng ồn bên ngoài đánh thức. Chưa kịp phản ứng, cửa đã bị đẩy ra.
Qua khe hở của khăn voan, nàng nhìn thấy một nam tử mặc hồng bào giống mình bước tới.
Nam tử không mang mùi rượu khó chịu, mà là mùi hương nhè nhẹ của đàn hương, khiến nàng cảm thấy an tâm.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Cửa sương phòng bị đóng lại, tiếng ồn bên ngoài dần lặng xuống khi mọi người rời đi.
Người trước mặt vẫn bình tĩnh, đâu vào đấy thắp nến đỏ trên bàn và rót rượu vào ly.
Một lúc sau, khăn voan trên đầu nàng cuối cùng cũng bị người trước mặt vén lên. Ánh nến chói mắt làm nàng chớp vài cái mới dần thích ứng được.
Nàng ngước mắt nhìn lên, thấy Thịnh Kỳ đang cúi nhìn mình.
Khuôn mặt thường ngày lạnh lùng giờ đây tràn đầy ôn nhu, khóe miệng hắn mỉm cười, tâm trạng dường như rất tốt.
Thịnh Kỳ cầm hai ly rượu trên bàn, ngồi xuống bên cạnh nàng, đưa cho nàng một ly, chờ đợi cùng nàng uống chung.
Nàng nhận ly rượu, đỏ mặt, cùng Thịnh Kỳ giao bôi uống.
Chất lỏng nóng rát chảy xuống cổ họng, làm nàng thấy nóng bừng, khiến khuôn mặt vốn đã đỏ càng thêm ửng hồng.
Nàng thu mình lại, thở phào một hơi, bạo dạn ngước mắt nhìn Thịnh Kỳ. Hôm nay hắn mặc bộ quần áo màu đỏ khác thường, khiến cả người trông nhu hòa hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/3627924/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.