Số lượng thích khách tăng lên đột ngột khi trinh phạt lần thứ hai, điều này cho thấy việc hắn xuất phát sớm đã khiến thích khách không kịp hoàn toàn đuổi theo.
Khi trở về thành, hắn suy nghĩ, nếu không nghe ý kiến của Tống Trừ Nhiên, có lẽ Ngự Vệ Tư sẽ đại bại, tổn thất nặng nề.
Hắn vốn định vài ngày nữa sẽ tìm nàng để hỏi chuyện, không ngờ nàng lại tự mình tìm đến, trong tình trạng ướt đẫm và chật vật như vậy.
Thịnh Kỳ thu hồi suy nghĩ, đỡ trán nhìn Tống Trừ Nhiên đứng trước mặt mình. Nếu nàng vẫn không chịu nói rõ vì sao biết được về mai phục, chắc hẳn hôm nay còn có chuyện khác.
“Hôm nay ngươi đến đây vì chuyện gì?”
Tống Trừ Nhiên ngước mắt nhìn Thịnh Kỳ, thấy hắn có chút mệt mỏi. Khuôn mặt tuấn tú, giống huynh trưởng của hắn, nhưng gầy đi không ít, có lẽ do bị thương. Khuôn mặt hắn tái nhợt hơn so với lần trước nàng gặp.
Dù người này lợi hại thế nào, cũng bị thương và cần nghỉ ngơi. Nàng hôm nay đến chỉ muốn xác định Thịnh Kỳ bình an, không bị tàn phế. Hiện tại mục đích đã đạt được, nàng nên rời đi.
Nàng thanh giọng nói: “Thần nữ đến đây vì nghe huynh trưởng nói điện hạ bị thương, nên tới thăm, chỉ để xác định điện hạ không quá đáng ngại, không còn việc gì khác.”
Nghe xong lời quan tâm của nàng, Thịnh Kỳ không cảm thấy nhẹ nhõm, đôi mắt phượng hẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/3624603/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.