“Đại Lý Tự đã qua lại điều tra, vụ án này được kết luận là tự nhiên hỏa hoạn. Người đều đã bị thiêu rụi, đến lúc đó sẽ trực tiếp chôn” Tô Trường Kỳ nói, một tay lột hạch đào, một tay rót trà, vẻ mặt đầy khoe khoang.
Hắn bưng ly trà lên, đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, trà pha chính là thượng đẳng Long Tỉnh, hương vị tươi mát, cực phẩm.
Nhẹ nhấp một ngụm trà, hắn ngẩng đầu nhìn Thịnh Hằng đang chăm chú luyện chữ, và Thịnh Vinh đứng bên cạnh. “Người kia cũng là phế vật, việc nhỏ vậy cũng không làm xong, còn phải chùi đ.í.t cho hắn.”
“Việc này không phải do hắn, mà là do lão thất quá xảo quyệt” Thịnh Hằng buông bút lông, giơ lên chữ viết đẹp đẽ “Chúng ta nên tìm cách đền bù cho những gia đình bị liên lụy, để tránh họ náo loạn, gây ra những nghị luận không cần thiết.”
Tô Trường Kỳ chuyển hạch đào trong tay, nói với giọng tự tin: “Ta, Tô Trường Kỳ, làm việc này luôn nghĩ trước sau như một. Ngươi yên tâm, mọi thứ đã chuẩn bị tốt.”
Thịnh Hằng đã quen với sự ngạo mạn của Tô Trường Kỳ, chỉ “Ừm” một tiếng, không nhìn người nói chuyện, rời khỏi vị trí ở án thư trung tâm, đi sang bên cạnh.
Thịnh Kỳ đề phòng mọi người, không chỉ sửa lại thời gian xuất chinh mà còn thay đổi kế hoạch tác chiến.
Vốn tưởng rằng đã chuẩn bị kỹ lưỡng, nhưng Thịnh Kỳ với một loạt thao tác đã làm rối loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/3624599/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.