Cô Nguyễn hơi bất ngờ khi Tô Đình liên lạc, cô nhớ rõ cô bé này, rõ ràng có tài năng như vậy, lại cố tình biến bản thân thành trò cười, cô còn cảm thấy tiếc thay cho cô bé một thời gian dài. 
Biết được Tô Đình muốn mời cô đến dạy cho bạn học, cô Nguyễn không khỏi có chút thất vọng, nhưng cũng không từ chối, nếu có cơ hội gặp mặt Tô Đình, cô muốn thử thuyết phục cô bé một lần nữa. 
[Truyện của Tranh Ca chỉ đăng tại NovelToon, vậy nên tất cả các trang web còn lại đều là reup nhé! Mọi người hãy đọc của chính chủ để ủng hộ tác giả nha:3] 
- ---- 
Reng reng reng 
Tiết học đầu tiên kết thúc, Tô Đình uể oải nằm trên bàn, mơ màng muốn ngủ. 
Hôm qua, vì tập luyện đến khuya nên cô ngủ rất ít, khó khăn lắm mới chống lại được con sâu ngủ để đến trường, bữa sáng cũng chưa kịp ăn. 
Thịnh Triết tay cầm bút, trước mắt là bài tập toán, nhìn qua như đang rất chăm chú làm bài. Nhưng chỉ có hắn biết, mọi nhất cử nhất động của người bên cạnh đều được hắn thu vào mắt. 
Cô mệt sao? Lại không ăn sáng nữa à? 
Từ ngày cô vạch ra ranh giới với hắn ta, hai người liền cứ như vậy trở nên xa lạ. 
Hắn nghĩ cô chỉ nhất thời giận dỗi mà thôi, dù sao hai người cũng quen nhau lâu như vậy. Hắn không tin cô thật sự nói dứt là dứt. 
Thịnh Triết lặng lẽ lấy bánh bao cùng sữa nóng từ trong cặp ra, đẩy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3359171/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.