Có lẽ là được cái gật đầu đảm bảo của Niệm Ức kích thích, Tô Đình như được tim máu gà, học hành cực kì hăng say. Đến cả những bài toán bình thường lười suy nghĩ cũng được cô lôi ra làm trong một nhoáng. Nguyên chủ là học bá, còn là hoa khôi, đương nhiên sẽ bị nhiều người nhìn chằm chằm. Vậy nên, cô buộc phải nhanh chóng lấy lại kiến thức trước đây, giữ vững hoặc nâng cao điểm số của nguyên chủ. Đâu phải ai cũng được xuyên sách, đã xuyên thì phải sống cho đáng chứ!
Ừm, nói như vậy nhưng bình thường Tô Đình khá lười, cô ngồi được sẽ không đứng, nằm được tuyệt đối sẽ không ngồi.
Nhưng giờ đây, không biết là vì bước đầu tiên trong kế hoạch được thành công tốt đẹp hay là vì lý do khác, Tô Đình cảm thấy mình có thể đứng top 1 lớp được rồi!!!
Dường như thầy giáo dạy toán cũng nhận ra được trang thái hăng hái học tập của cô nên nhìn nhiều thêm một chút. Sau đó lại nhìn sang Thịnh Triết uể oải ngồi một bên, quyết định không gọi hắn ta nữa mà thay vào đó: "Tô Đình, em lên bảng giải bài toán đó đi."
"..."
Cả lớp im lặng, thầy đợi mãi vẫn không thấy câu trả lời của cô nên hơi mất kiên nhẫn, bước thẳng từ bục giảng xuống, đi tới bàn của cô.
"Tô Đình! Em có nghe thầy nói gì không?"
Thiếu nữ đang chìm đắm trong những con số thì bị giọng nói bất thình lình làm cho choàng tỉnh, cô khó hiểu ngước nhìn thầy, lại nhìn những bạn học xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/2743016/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.