Ánh mặt trời gay gắt của bình minh cùng tiếng động bên ngoài đã đánh thức người đang chìm trong giấc mộng, nàng khẽ mở mắt nhìn xung quanh, nhận thấy rằng mình đang ở trong môn phái liền thở dài nhẹ nhõm trong lòng, may mắn là nàng không phải giao cái mạng này vào tay bọn ma tu kia. Viên Thiên Linh đảo mắt liền thấy một thanh kiếm được đặt ở đầu giường của mình, biết được rằng đây là cây kiếm nàng đã phải chịu cơn đau đớn ở đan điền mới lấy được thì lại không muốn cầm nó lên.
Dù khoảng cách khá xa nhưng Viên Thiên Linh vẫn nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, nhận thấy được tiếng động ngày càng gần Viên Thiên Linh liền ngồi dậy, nhưng kì lạ là có cố gắng thế nào nàng cũng không thể cử động được.
"Đừng cử động, dù kinh mạch ngươi bị thương khá nhẹ nhưng một Trúc Cơ lại dám chịu đựng được nguồn linh lực to như vậy thì tổn thương cũng không nhỏ đâu" Phong Ngư Tuyết vừa bước vào liền nhìn thấy Viên Thiên Linh đang cố gắng nâng đỡ bản thân ngồi dậy, nàng lắc đầu thở dài một hơi rồi bước đến đỡ Viên Thiên Linh dậy.
"Sao cơ!?" Nghe được kinh mạch bị tổn thương Viên Thiên Linh liền nhanh chóng hỏi lại với vẻ mặt hốt hoảng.
"Đừng lo, Tư Tịnh Hữu kia đã chữa trị cho ngươi bằng đan dược của hắn rồi, kinh mạch cũng đã ổn, chỉ cần nghỉ ngơi là có thể hoạt động lại bình thường" Như thể biết được nỗi lo của Viên Thiên Linh, Phong Ngư Tuyết bèn giải thích với nàng.
Nghe Phong Ngư Tuyết nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-cung-dong-bon-truy-nhan/252110/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.