Vốn dĩ Lê Phi Phàm còn tưởng chuyện ở chung chỉ là lời nói đùa, nhưng sự thật chứng minh, người như Hoắc Uẩn Khải thường không biết đùa.
Căn phòng hắn ở được xây bằng gỗ thật, không trang trí bất cứ thứ gì bắt mắt nhưng lại lộ ra hơi thở sang trọng mà tinh tế. Giống hệt như mỗi lần Lê Phi Phàm nhìn áo sơ mi hắn mặc trên người, không đen thì trắng, chẳng có gì mới mẻ, nhưng chỉ cần nhìn kỹ sẽ phát hiện cổ tay áo của hắn có thêu hoa văn chìm bằng chỉ vàng. Cách ăn mặc khiêm tốn nhưng xa hoa ấy giống y như cảm giác hắn mang lại cho người khác.
Lê Phi Phàm ngồi lên ghế sô pha cạnh bàn, anh đưa mắt đánh giá xung quanh.
“Chỗ này có nhiều phòng như vậy, không cần thiết phải ở chung với nhau đâu nhỉ?”
Tiếng nước ào ào trong phòng tắm dừng lại. Không bao lâu sau, Hoắc Uẩn Khải mặc một bộ áo tắm dài màu đen sẫm đi ra.
Trên người hắn bao phủ đầy hơi nước, mái tóc ướt còn đang nhỏ giọt. Hoắc Uẩn Khải còn không thèm liếc nhìn Lê Phi Phàm một cái, hắn lấy một chai nước đá từ trong minibar rồi vặn nắp rót nước vào ly.
“Cậu nên hiểu rõ là mình đã khiến quá nhiều người tò mò.” Hoắc Uẩn Khải uống hai ngụm nước, hắn vừa cầm ly nước vừa xoay người nhìn sang Lê Phi Phàm: “Để tránh gây thêm phiền phức, không chỉ hôm nay mà về sau sẽ có không ít tình huống như vậy.”
Lê Phi Phàm khoanh tay: “Tình huống cần ngủ cùng nhau?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443342/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.