Lê Phi Phàm vừa mới nói xong thì cảm giác có một bàn tay quấn quanh eo mình, bỗng nhiên siết chặt.
Anh đụng vào lồng ngực Hoắc Uẩn Khải, vừa kinh ngạc ngẩng đầu liền đối diện đôi mắt thâm trầm như mực của đối phương.
Hoắc Uẩn Khải thấy Lê Phi Phàm không nói gì bèn buông bàn tay đang siết chặt ra, trong ánh mắt khϊếp sợ của Lê Phi Phàm, hắn lại nắm tay nắm cửa lần nữa, nhấn một cái.
Cạch cạch, cửa mở.
Cả thế giới yên tĩnh, không có chuyện gì xảy ra.
Cả hiện trường im lặng, không biết trong lòng ai càng kinh hãi, nhưng dường như Hoắc Uẩn Khải hoàn toàn không chú ý đến biến hóa xung quanh, hắn ôm eo Lê Phi Phàm không buông, đứng cạnh cửa nói với những người khác: “Thật ngại quá, tôi phải xử lý chút chuyện nhà, bữa này tôi mời, lần sau có cơ hội lại tụ hội với các vị.”
Người không hiểu tình huống ra sao đều mở miệng.
“Nhị gia tự nhiên, tự nhiên.”
“Chúng tôi tự vào là được.”
“Đúng đúng đúng, ngài cứ bận việc của ngài trước.”
Tầm mắt những người này đều lướt nhìn qua mặt Lê Phi Phàm, có ánh nhìn mập mờ trong lòng hiểu rõ, cũng người tỏ vẻ chế giễu xem kịch vui, nhưng bọn họ đều nhất trí cho rằng quả nhiên Nhị gia bị tiểu yêu tinh này mê hoặc.
Giây tiếp theo lại nghe Hoắc Uẩn Khai nói: “Khâu Hổ.”
Vệ sĩ cao lớn đứng bên cạnh đi lên phía trước.
Hoắc Uẩn Khải: “Cậu dẫn mấy người chú Dữu sang căn phòng thuê bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443320/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.