Khi Lê Phi Phàm ra khỏi văn phòng, toàn bộ gian ngoài nháy mắt rơi vào yên tĩnh.
Cát Tùng được sắp xếp hướng dẫn anh, cũng là người duy nhất giao tiếp với anh. Giữa trưa cậu gọi cơm hộp cho Lê Phi Phàm, liệt kê công việc cần làm, giới thiệu cho anh tình hình cơ bản của tập đoàn. Mặc dù những người khác không nhiệt tình như Đới Vĩ, nhưng ít nhất mặt ngoài vẫn bình thường, nói chung còn không được coi là sơ giao.
Vừa chướng mắt anh, vừa không dám chọc vào anh.
Họ kiêng kị thân phận của anh nên dứt khoát lựa chọn giữ khoảng cách.
Đây mới là ở tầng 69.
“Cậu đừng để trong lòng nhé.” Trưa hôm sau, Cát Tùng không gọi cơm hộp mà dẫn anh đi nhà ăn tầng 16. Hai người gặp phải hai đồng nghiệp bộ phận khác vừa nhìn thấy Lê Phi Phàm đã ngoảnh mặt vội vàng rời đi. Cát Tùng xấu hổ nói với Lê Phi Phàm: “Do họ chưa quen cậu lắm.”
Lê Phi Phàm bật cười: “Không cần phải an ủi tôi, tôi không cảm thấy gì.”
“Thật vậy à?” Cát Tùng thấy anh cười thì nhẹ nhõm hẳn.
Cậu dắt anh tìm một chỗ gần cửa sổ, bảo anh ngồi xuống rồi nói: “Hai ngày nay tiếp xúc với cậu, tôi cảm thấy con người cậu khá tốt, không giống lời đồn của người ta cho lắm.”
“Lời đồn gì vậy?” Lê Phi Phàm hỏi.
Cát Tùng gãi tóc, buông khay xuống rồi nói: “Họ nói cậu có thủ đoạn đặc biệt, tâm cơ thâm sâu, còn nói…”
“Ồ? Tiếp tục đi.”
Cát Tùng rụt cổ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443305/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.