Chưa nói tới Tưởng Huân đứng gần đó, những người khác có mặt ngay tại hiện trường cũng bị chấn động suýt rớt cả mắt khi chú ý tới động tác của Hoắc Uẩn Khải. Ánh mắt bọn họ nhìn Lê Phi Phàm từ tò mò ban đầu đã trở thành sự kiêng dè mơ hồ.
Cậu ta có quan hệ không tầm thường với Nhị gia nhà họ Hoắc, chỉ cần mắt họ không mù là có thể nhìn ra.
Nhưng Hoắc Uẩn Khải không để ý chút nào, bàn tay đặt trên thắt lưng anh chợt siết chặt, nghiêng đầu thấp giọng nói ngay bên tai anh: “Tên lừa đảo.”
“Tôi không biết từ khi nào mà ngài lại cầm tinh con chó vậy?” Lê Phi Phàm liếc mắt nhìn hắn một cái, không hiểu hiện tại người này quan tâm mình có uống rượu hay không để làm gì. Lê Phi Phàm không muốn vấn đề này bị hắn bám chặt không tha, anh hơi nghiêng đầu, dùng âm lượng y hệt để ghé vào tai hắn nói: “Anh có chú ý tới cái người mặc đồ vest trắng bên kia không?”
Hoắc Uẩn Khải lơ đãng nhìn lướt qua bên kia rồi quay đầu lại cho anh một ánh mắt dò hỏi.
Lê Phi Phàm: “Anh buông tôi ra, tôi sẽ nói cho anh biết một chuyện tôi mới nghe được, nó có liên quan đến đối thủ một mất một còn của anh là nhà họ Tần đấy, thế nào?”
“Ha.” Hoắc Uẩn Khải nhìn anh: “Cậu đã có thói quen cò kè mặc cả rồi.”
Bộ dáng không coi ai ra gì của bọn họ đã khiến những người đang có mặt phải ngượng ngùng.
Thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443286/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.